Vầng trăng tròn sáng tỏ treo lơ lửng trên bầu trời, lúc này mặt trời đã lặn, chỉ còn lại ánh trăng trong veo chiếu xuống mặt đất.
Hạ Diệp nhận thấy bóng đen đi tới bên cạnh mình, trong lòng lập tức trở nên cảnh giác, tốc độ bước chân chậm lại.
Trong đầu cô đang suy nghĩ, điện thoại để trong túi xách bên tay trái, tay phải cầm Sâm panh, không còn cách nào khác nữa, đành quay người lại trước xem thế nào vậy.
Hạ Diệp đột ngột quay người khiến người phía say giật mình lùi về sau một bước.
Tôn Mặc Văn cũng đang cầm ly Sâm panh trên tay, bất ngờ vội vàng cố gắng ổn định thứ chất lỏng trong ly.
Hạ Diệp thoạt nhìn cũng sửng sốt, sau khi thấy gương mặt quen thuộc của đối phương liền thở phào một hơi nhẹ nhõm, là do bản thân cô căng thẳng quá mức rồi, nói thế nào thì đây cũng là đại tiệc của một nhân vật có danh tiếng, sao có thể dễ dàng xảy ra chuyện được chứ.
Tôn Mặc Văn mặc trên người bộ vest màu xanh đậm, kiểu tóc được cố định gọn gàng bằng keo xịt tóc.
Anh ta lên tiếng trước: “Tôi còn định dọa cô kìa, cuối cùng lại suýt chút nữa bị cô dọa chết rồi, sao cô lại ở đây?”
Tôn Mặc Văn nhìn khuôn mặt có chút ửng hồng của cô, dưới ánh trăng càng trở nên trắng nõn.
Sau cú sốc vừa rồi, Hạ Diệp tức giận nói: “Tại sao tôi lại không thể ở đây?”
“Haizz đúng thật là, chẳng phải tôi chưa có dọa cô hay sao, đây là nhà tôi, cô là khách tôi là chủ, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-mi-va-tinh-yeu-anh-deu-muon/1417990/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.