Lúc này, cuối cùng thì họ cũng tin rằng khi yêu bản thân ai cũng có điểm yếu. Trước đây, anh đã từng chế nhạo khi thấy người khác đánh mất nguyên tắc vì tính yêu, nhưng giờ đến lượt mình, quả nhiên là cái gì rồi cũng có thể thay đổi. 
Ánh mắt anh đã dịu dàng trở lại: “Anh rất tiếc vì không tham gia vào quá khứ của em, nhưng dù quá khứ của em có là gì đi chăng nữa thì anh cũng muốn hiểu rõ về chúng.” 
Nghe thấy những lời mình muốn nghe, cảm giác nặng nề vừa nảy sinh trong lòng Hạ Diệp đã hoàn toàn biến mất, cô nhào lên người anh, cúi đầu hôn xuống môi anh, nhưng ánh mắt lại quét qua chiếc bánh đang để trên bàn trà, liền dừng lại xoay người tới lấy. 
Yết hầu Kiều Triết khẽ cuộn, anh cảm thấy trong người hơi khó chịu. 
Hạ Diệp ngồi quỳ trước bàn trà, mở hộp bánh kem, dùng nĩa nhỏ lấy một miếng rồi bỏ vào miệng, sau đó quay đầu lại híp mắt cười với Kiều Triết. 
Kiều Triết không hiểu sao mình lại bị nhìn chằm chằm như vậy: “Sao thế, không ngon à?” 
Hạ Diệp đưa tay lên, nắm lấy cổ áo phông của Kiều Triết, kéo về phía mình. 
Một giây tiếp theo, anh lại bị cô hôn. 
Hạ Diệp đẩy miếng bánh kem sang miệng Kiều Triết, sau đó thả tay ra, liếm môi, cười tủm tỉm nhìn chằm chằm vào mắt anh, quỷ kế đã thành công. 
Kiều Triết cảm nhận được hương vị ngọt ngào và trơn mượt trong miệng, anh vừa thưởng thức nó vừa bế Hạ Diệp lên hôn. Cô ngồi trên người anh, hai người trao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-mi-va-tinh-yeu-anh-deu-muon/1417979/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.