Thiên Tuế vừa vào lớp học đã thấy chỗ ngồi của mình bị bu kín người. Dùng chân cô cũng biết nguyên nhân là do học sinh mới chuyển đến. Dù sao giá trị nhan sắc cao như vậy, muốn không bị chú ý đến cũng khó.
Đa số là nam sinh, thậm trí có một số người cô còn không biết mặt, hẳn là đến để làm quen và nhìn mặt Liên Quỳnh.
Chưa để Thiên Tuế bảo mọi người tránh ra, cô bạn ngồi bàn dưới đã chú ý đến sự hiện diện của cô.
Minh Nguyệt đứng dậy khỏi ghế, nói lớn.
"Nào mọi người, sắp đến giờ học rồi, ai ở nơi nào thì về nơi đấy đi. Phải biết đường trả chỗ cho người ta ngồi chứ, ai lại để chủ nhân của nó đứng thế này."
Minh Nguyệt chống nạnh.
Từ lúc đầu cô ấy đã cảm thấy khó chịu rồi, cứ ồn ào liên lục, còn va vào bàn, khiến cô ấy muốn viết bài cũng không được.
Nghe vậy, những người đang bu vào bàn của Thiên Tuế ngượng ngùng cười, sau đó xin lỗi rời đi. Một số thì cau có mặt, khó chịu nói: "Không phải chỉ đứng ở đây thôi sao, làm như quý giá lắm không bằng."
Minh Nguyệt đương nhiên nghe thấy, cô ấy trừng mắt, muốn nói lại, chỉ là Thiên Tuế đã nhanh hơn một bước.
"Dù sao đây cũng là chỗ của tôi, lần sau các cậu muốn nói chuyện với bạn học Liên Quỳnh thì có thể hẹn bạn ấy ra chỗ khác. Đây cũng là nơi mọi người học tập, các cậu lớn tiếng quá người ta cũng thấy phiền."
Hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-kem/2964983/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.