Edit: Rừng nhỏ
Beta: Anh
Chạng vạng tối, các cửa hàng trên phố Giang Hạ sôi nổi bật sáng đèn màu, trên đường phố xe cộ như nước, ánh đèn nê ông lập lòe sặc sỡ, tựa một giấc chiêm bao.
Nhưng tiệm bánh ngọt Điềm Thỏ ngay chỗ ngoặt góc hẻm vẫn đóng cửa như cũ.
Quán ăn khuya ngoài trời đối diện.
Đây là lần thứ n Giang Hạo Lam quay đầu trông cửa hàng, Triệu Tứ nghẹn cả ngày trời rốt cuộc không nhịn được nữa.
“Đại ca, anh sắp trở thành hòn vọng phu rồi!”
Giang Hạo Lam trừng mắt, liếc Triệu Tứ một cái: “Lại nhìn nhầm rồi!”
Triệu Tứ rút một xiên thịt dê từ chiếc đĩa trước mặt, vừa ăn vừa nói: “Em đã nghĩ kỹ, nói chung em khẳng định anh có ý với cô gái đó! Anh xem buổi sáng hôm nay, anh vì bà chủ nhỏ kia mà không đi thi đấu bóng rổ, lúc trước thấy cô ấy trên đường anh còn bảo vệ nữa, nửa câu bọn em cũng không nói được.”
Vương Tam nghe thế liền bừng tỉnh, vỗ mạnh lên bàn: “Em biết ngay mà! Lần trước rõ ràng là chúng ta giúp anh Lam hết giận, kết quả cô ấy cô ấy còn im lặng hơn mọi khi! Cuối cùng đóng cửa thả chó.”
Tống Nhị phản ứng chậm nửa nhịp, sợ ngây người: “Chết tiệt! Anh Lam, chả phải anh nói anh thích người đẹp à?”
Mặt Triệu Tứ tỏ vẻ cậu ta hiểu mà, cậu ta buông tay: “Thứ tình yêu này ai mà ngăn nổi, thật ra bà chủ tiệm bánh khá xinh đẹp, cười lên rất ngọt luôn, chậc chậc, đứng gần đại ca tạo cảm giác cp không ai giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-donut/228443/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.