Hai giờ sau.
Trong một căn phòng kí túc xá khô nóng, tiếng quạt chuyển động vang tiếng “ong ong”, thỉnh thoảng có tiếng hít thở đều đều.
Bỗng dưng, tiếng chuông reo lên phá vỡ khung cảnh yên bình, đồng hồ báo thức vang khoảng chừng hai mươi giây, cuối cùng cũng đánh thức thiếu nữ đang say giấc nồng.
Tang Uyển Hề trở mình, tắt đồng hồ báo thức, chậm chạp không muốn dậy.
Mới nhắm mắt một chút mà đã đến giờ đi học buổi chiều.
Đường Mính ngủ ở tầng trên, bò từ giường xuống nhìn thấy Tang Uyển Hề vẫn còn ngái ngủ, lắc lắc kêu cô dậy: “Dậy mau lên! Cậu đã học thuộc bài giáo viên giao tiết trước chưa?”
“Bài gì….” Tang Uyển Hề lẩm bẩm, sau khi đầu óc tỉnh táo, cô như xác chết vùng dậy, vuốt vuốt tóc rồi buộc chúng lại. Cô nhảy khỏi giường, mang cặp sách, nhanh nhẹn xỏ đôi giày da hoa nhí, động tác liền mạch dứt khoát.
“Đôi khi thầy còn hỏi vấn đề tiết trước, đừng lề mề nữa!”
Cô hốt hoảng lục tung kệ sách, lấy 4 cây bút màu trắng in chữ 《Thương Mại Quốc Tế》từ ống đựng bút, cầm ly nước rồi nhét tất cả vào balo.
“Nhanh lên nhanh lên!” Đường Mính đứng ở cửa ký túc xá vẫy Tang Uyển Hề, bất đắc dĩ thở dài “Muộn mất rồi!”
“Đây đây!”
Hai người không ngừng tăng nhanh tốc độ chạy tới lớp học, phòng học đông nghịt người, tiếng nói chuyện ồn ào vang vọng khắp căn phòng khiến người ta áp lực. Như những ngày còn ở trường cấp ba.
Hai người khom lưng, tìm một chỗ hẻo lánh cạnh cửa sổ ngồi xuống.
“Lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-donut/228437/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.