Edit: Nấm
Beta: Anh
Sáu năm trước, kỳ nghỉ hè sau khi tốt nghiệp cấp 2, Giang Hạo Lam hẹn đám nhóc ở phố xá sầm uất đầu đường đánh nhau.
Lúc ấy các thiếu niên phần lớn đang ở thời kỳ phản nghịch đều ảo tưởng mình có thể bảo vệ thế giới, trời đất bao la ta là lớn nhất.
Ở một hẻm phố lạnh lẽo.
Triệu Khoan đếm ngón tay và nói: “Ban 2 là lớp yên tĩnh, ban 3 hoạt bát và hòa đồng, ban 8 học rất giỏi, tao nghe nói là có nhiều cô gái để ý tới mày, nhưng mày không để ý tới ai, em gái tao chạy tới đây khóc lóc với tao.”
Giang Hạo Lam dựa vào cây cột, miệng ngậm cỏ đuôi chó:
“Không biết mày có nghe nói đến Cố Dịch Thu lớp 6 không?”
“Ý của mày là cái thằng ngày nào cũng theo sau mông con gái à? Nghe nói mỗi ngày đều tới lôi kéo, bị con gái đánh cho một trận, kết quả nhìn trúng người ta, có khuynh hướng bị hành hạ.”
Triệu Khoan lắc đầu thở dài.
“Ừ, xấu hổ quá.”
Triệu Tứ cũng lắc đầu thở dài:
“Chậc chậc chậc, không biết một người nhẹ nhàng như mày, sau này sẽ thích con gái thế nào.”
Giang Huyên cong khóe môi, thản nhiên nói:
“Tao không thích cảm giác bị ràng buộc.”
Ba năm lại ba năm nữa.
Lại hai năm nữa.
Giang Hạo Lam kết thúc một ngày làm việc mở cửa vào nhà, nhìn thấy vị hôn thê của mình đang nằm trên sô pha xem phim hết sức chuyên chú thậm chí không phát hiện anh đã về.
Một ngày mỏi mệt trong nháy mắt biến mất, Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-donut/1041776/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.