Tết Dương lịch thoáng cái đã qua, Tết Âm lịch cũng đang đến gần, Giang Tịch làm việc ở trung tâm thương mại, càng là ngày lễ thì lại càng bận, tháng trước cậu vừa mới thi tuyển làm cửa hàng trưởng, bây giờ vừa đúng là thời gian đánh giá thực tế, mấy ngày Tết này không thể nghỉ phép được.
Chu Quý Niên thì được nghỉ bình thường, ngày ba mươi và mùng một đều phải ở lại nhà lớn, anh đã lên kế hoạch hết rồi, bắt đầu từ mùng ba trở đi, mỗi ngày đều sẽ đến trung tâm thương mại canh giữ Giang Tịch. Sau đó chờ đến mùng chín Giang Tịch được nghỉ, mình lại dùng kỳ nghỉ đông, vậy là hai người đã có thể cùng đón Tết muộn rồi.
Chu Quý Niên kể kế hoạch cho Giang Tịch nghe, Giang Tịch dở khóc dở cười khi biết được tin Chu Quý Niên sẽ ở trong trung tâm canh mình, nhưng trong lòng thì thấy cảm động nhiều hơn.
Buổi tối trước khi đi ngủ, Chu Quý Niên nằm trên giường gọi điện thoại cho Giang Tịch, anh ấp úng hỏi cậu có cảm thấy mình dính người quá không.
Giang Tịch ở đầu bên kia điện thoại khẽ cười.
“Anh có dính hơn chút nữa cũng được.”
Chỉ với một câu nói như vậy, Chu Quý Niên đã suy nghĩ rất lâu xem nên làm thế nào để tăng độ dính của mình.
Vào tối mùng hai, anh đi ăn bữa cơm đoàn viên với mấy người bạn và kể bọn họ nghe về vấn đề của mình, một bàn mười mấy người đều cho anh lời khuyên.
Có người nói, cứ dứt khoát buồn nôn một tí, mỗi ngày đều mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-dao-xop-gion/922406/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.