“Áo khoác này là nhãn hiệu thiết kế riêng của Ý đó, tôi thích nhãn hiệu này lâu lắm rồi, anh muốn thử không?”
Giang Tịch dẫn Chu Quý Niên đến phòng để quần áo của mình, giới thiệu với anh từng bộ quần áo trong tủ, hơn nữa còn cực lực mời anh mặc thử.
Đã nửa tiếng đồng hồ sau khi Chu Quý Niên phát hiện Giang Tịch say rồi, trong khoảng thời gian này, ngoài việc nói nhiều hơn thường ngày, nghiêm túc và không phân rõ phải trái hơn thường ngày, Giang Tịch không có bất kỳ dấu hiệu say xỉn nào cả.
Nhưng Chu Quý Niên vẫn lo lắng, anh sợ Giang Tịch sẽ đột nhiên say khướt mà té cái đùng ra rồi đụng trúng chỗ nào đó, vậy nên anh luôn đi theo Giang Tịch, vươn hờ tay ra để che chở, ngoài miệng còn dỗ dành cậu.
“Quào, đẹp quá ta, nhưng mà tôi mặc không nổi nữa rồi, lần sau mình lại thử nhé?”
Lúc này Chu Quý Niên đã bị Giang Tịch mặc lên ba chiếc áo len, hai cái áo khoác, choàng cho khăn quàng cổ, cả người tròn ùng ục một cục.
Giang Tịch quay đầu lại rồi im lặng nhìn anh một hồi, anh muốn ngừng cả thở lại luôn.
Trong phòng khách, nồi lẩu ngồi trên bếp điện từ còn đang ùng ục xoay tròn, điều hòa đứng ở trong góc thì ong ong làm việc của mình.
Chiếc đồng hồ tròn treo trên tường tích tắc kêu, kim phút chỉ hướng về phía con số mười hai.
“Ô kê, vậy lần sau mình thử lại.”
Giang Tịch tạm thời buông tha cho Chu Quý Niên.
Chu Quý Niên thở phào một hơi.
Sau đó Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-dao-xop-gion/922403/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.