Tư Không Viêm Nghiêu lập tức chạy đến bàn làm việc, cúi người ôm lấy Bánh Bao.
Tiểu Bánh Bao khóc đến kinh thiên động địa, không thèm để ý người đang ômmình là ai, chỉ biết là trán bé bây giờ rất đau, hai móng thịt của béníu lấy vạt áo tây trang của cha, ngẩng đầu lớn miệng khóc, “Hu hu hu,oa oa oa, đau đau…….oa oa oa…..” Cứ gào lên khiến giọng khàn cả đi.
Tư Không Viêm Nghiêu luống cuống tay chân, anh chưa từng dỗ trẻ con, nhấtlà bé con này đang nước mắt ràn rụa này, còn khóc đến nấc lên.
“Ngoan nào, Bánh Bao không khóc không khóc.” Bánh Bao càng khóc càng dọa đến trán anh cũng rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.
Ôm Bánh Bao nhỏ vào lòng, anh quay đầu tức giận trừng đầu sỏ Nhan Nghi đang đứng sững sờ.
Anh nâng tay lên, bốp một tiếng, Nhan Nghi bị tát ngã xuống đất, cô ta vìmuốn đẹp mà đi đôi giầy cao gót tám ly, Tư Không Viêm Nghiêu không hề vì cô ta là phụ nữ mà hạ thủ lưu tình dù chỉ một chút, mặt cô ta lập tứcsưng lên, chân cũng trật khớp.
“Cô nghĩ gì trong đầu vậy hả, dám động thủ đánh con tôi!” Tư Không Viêm Nghiêu tiến về phía trước từngbước, đá một cước vào bụng Nhan Nghi, khiến cô ta văng cả một đoạn.
Khúc Tân ở bên cạnh nhìn mà hết hồn, tuy cô sớm biết tổng giám đốc nhà mìnhlà một người đàn ông máu lạnh, nhưng cô vẫn cho rằng, đàn ông có phongđộ thân sĩ, ít nhất sẽ không động thủ đánh phụ nữ, nhưng hiện tại côđang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911941/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.