Tư Không Dực Dương nhìn Hạ Dương vẹo người ngồi bất động trên sofa, không thèm đi gọi điện thoại, gã càng điên tiết.
Mấy ngày trước dì trẻ còn gọi điện nói với gã, thằng con của dì lớn rồi dìkhông quản nổi, nói gì cũng không chịu nghe, mới bảo một câu đừng chạyloạn lung tung nữa, chậc, ngày hôm sau đảm bảo không nhìn thấy bóng dáng nó đâu, hỏi thử, là chạy tới Bắc cực xem gấu! Không được vài ngày lạigọi điện, chậc chậc, là chạy tới Nam cực ngắm chim cánh cụt!
Dìtrẻ của gã tức giận, con nhà khác ỷ thế hiếp người khiến cha mẹ chạy sau bận tâm, còn nó? Nó cả ngày nhảy nhót không thấy bóng dáng khiến cha mẹ hắn lao tâm khổ trí, hai mươi tám tuổi rồi vẫn một thân một mình, dìtrẻ của gã nói thế nào?
“Dực Dương à, con mau tìm một đối tượngcho Dương Dương nhà chúng ta đi, cho dù là nam cũng không có vấn đề gì,dì chỉ sợ thằng bé này nó có bệnh gì thôi!”
Lúc ấy cái mặt của Tư Không Dực Dương, chậc chậc, đen thùi lùi.
Bánh Bao được Cảnh Hoán ôm vào lòng, hai nhóc con kia đút cho nhau donut,lại còn vặn vặn vẹo vẹo chụm đầu, vừa ăn vừa xem ảnh chụp Bánh Bao mangvề.
Tư Không Dực Dương đưa mắt nhìn hai nhóc, cảm thấy mìnhkhông đủ trình độ để lý giải cái kiểu đối thoại của hai đứa nhóc này,cho nên vươn tay kéo cánh tay Hạ Dương, “Đi, vào thư phòng.”
Hạ Dương không tình nguyện bị kéo đi, quay đầu lại còn ồn ào với hai nhóc, “Một chút nữa thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911898/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.