Ô Thuần Nhã mất tự nhiên, quyết không đi cửa chính mà đi vào bằng cửa bên của biệt thự, Tư Không Viêm Nghiêu không có biện pháp, đành phải theo cậu đi qua sântrước đến hoa viên nhỏ, sau đó đi cửa bên qua phòng khách lên lầu hai.
Lúc đi ngang qua phòng khách Ô Thuần Nhã còn bế Bánh Bao thăm dò, vừa vặnđối mắt với lão quản gia, cậu sửng sốt, sau đó mỉm cười, rồi ôm Bánh Bao chạy nhanh lên lầu.
Tư Không Viêm Nghiêu còn xách túi đứng sau cậu che chở, sợ cậu kích động mà ngã mất.
Lão quản gia thấy Ô Thuần Nhã cười với mình, hơi sửng sốt rồi cũng khẽ cúiđầu mỉm cười lễ độ với người ta, nhưng chờ đến khi ông lấy lại tinh thần đã chẳng thấy bóng dáng cậu đâu.
Ông quay đầu nhìn Tư Không Dực Dương, thấp giọng hỏi, “Chính là vị kia?”
Tư Không Dực Dương lúc đầu còn không hiểu ý, cơ mà khi lão quản gia nhướnmày ý bảo trên lầu hai, gã đã có phản ứng, gật đầu, “Ừ, là bảo bối củaViêm Nghiêu đó.”
Không chỉ lão quản gia thấy Ô Thuần Nhã lén lút lên lầu, Tống Thụy cũng thấy. Thực ra là hắn nhìn thấy lão quản giasửng sốt nên mới dời tầm mắt nhìn theo, sau đó phát hiện ra người đãkhiến mình chật vật kia.
Hai tay hắn đặt trên đầu gối nắm chặt, sắc mặt trắng bệch không huyết sắc.
Tống Nam Phong ngồi bên cạnh đang mải tán gẫu việc nhà với Tư Không Khảikhông chú ý tới, nhưng Tống Huy và Tống Nhị đã nhận ra sự khác thườngcủa hắn.
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911890/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.