Tiểu Bánh Bao Ô Trạch Vũ đứng trên một tảng đá thật lớn, hai móng thịt chắp sau lưng, ánh mắt chuyên chú nhìn núi rừng xa xa….
Tư Không Khải ở bên cạnh cắn móng tay, ôi đứa cháu nhỏ đáng yêu của ông,kia khuôn mặt tròn tròn bụ bẫm, đôi môi đỏ au, mắt to ngập nước, nhìnkiểu gì cũng thấy giống một cái bánh bao thịt, nhưng lại bày ra vẻ mặtchỉ người lớn mới có, thật sự là đủ rối rắm.
“Bánh Bao à, ông nội bế con xuống nhé?” Ông cụ ngẩng đầu vươn tay nói.
Bánh Bao cúi đầu, ánh mắt không rõ, lắc đầu, “Ông nội, ông để con ở đây một lát được không?”
Ông cụ lập tức gật đầu, “Được, bao giờ có cơm ông sẽ lại tới gọi con.” Nóixong kéo Nghiêm quản gia đứng bên cạnh trở về nhà chính.
Bánh Bao xoay người nhìn một lát, cảm thấy hai mẩu chân tê rần rần liền ngồi xuống.
Móng nhỏ nâng cằm, ánh mắt nhìn núi rừng phía xa có chút đau thương.
“Nó là yêu quái do nam nhân sinh ra, chúng ta không thèm chơi với nó!” Lúc đó khi bé năm tuổi, có người đã nói với bé như vậy.
“Yêu quái còn đi học, tiên sinh (thầy giáo thời xưa) mau đuổi nó ra ngoàiđi!” Bảy tuổi đến học đường, đây là đệ tử (học trò) cùng tuổi nói vớitiên sinh đang giảng bài.
“Yêu quái có mắt màu xanh biếc, đúnglà yêu quái rồi ~~~ !!! Chạy mau đi ~~~~” Khi ánh mắt biến sắc năm mườituổi, ngay cả đám giúp việc trong nhà cũng trốn tránh bé.
“A cha, con không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911871/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.