Bánh Bao nằm sấp trên cái bụng to đùng của Sói xám nhồi bông, ngủ đến chảy cả nước miếng.
Hôm nay Mạc Tuấn Nghị đến nhà Ô Thuần Nhã, bọn họ hai người một tạm nghỉhọc ở nhà, một nghỉ dưỡng thai ở nhà. Bánh Bao buổi chiều không đi nhàtrẻ, bé hiếu thuận lắm cơ, muốn giải buồn cho phụ thân, kết quả, Tàoquản gia đón bé về, ăn cơm trưa xong bé liền buồn ngủ, đòi ngủ trưa với phụ thân, Ô Thuần Nhã buổi sáng dậy muộn, nên không ngủ với bé.
Lúc Mạc Tuấn Nghị đến cậu đang kiểm tra bài tập của Bánh Bao, bé con kiatuy rằng toàn trốn học, nhưng việc học hành ở nhà trẻ lại không tồi.
Ô Thuần Nhã thấy dáng ngủ như heo con của bé thì lắc đầu bật cười, quayđầu nhẹ giọng hỏi Mạc Tuấn Nghị, “Cậu đã đi kiểm tra chưa?” Từ ngày Cảnh Hoán phát ngôn ra câu kinh người kia, Tư Không Dực Dương và Mạc TuấnNghị còn chưa gặp lại nhau.
Mạc Tuấn Nghị ngồi xuống bên cạnhcậu, liếc mắt nhìn bài tập của Bánh Bao, khẽ nói, “Kiểm tra rồi, khôngcó chuyện gì nghiêm trọng, chỉ bị bệnh dạ dày thôi.”
Ô Thuần Nhã hồ nghi nhìn hắn, “Thật?”
Hắn bật cười gật đầu, “Đương nhiên là thật, chuyện thế này mình sẽ khônggạt cậu.” Nói xong chỉ lên chữ viết của Bánh Bao, khó hiểu hỏi, “Đâycũng là cậu dạy bé à?”
Ô Thuần Nhã lắc đầu, “Bánh Bao thông minhlắm, nó còn tự mình ngồi đọc từ điển, có thể tự viết được chữ đẹp nhưvậy cũng không có gì đáng ngạc nhiên.” Chữ Bánh Bao cũng gần giống chữcủa Cảnh Hoán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911850/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.