Hôm nay Tư Không DựcDương cắt chỉ nhưng ngoài Mạc Tuấn Nghị ra thì không có bất cứ ai khác ở bên cạnh gã, vì sao hả? Bởi vì đại thiếu gia người ta không muốn đểngười khác nhìn thấy dáng vẻ nhe răng nhếch miệng của mình, sợ mất thểdiện.
Buổi sáng Tư Không Viêm Nghiêu đã gọi điện hỏi Giang Hán,anh anh cho dù đã cắt chỉ cũng sẽ ở lại bệnh viện tầm nửa tháng, quansát tình trạng khép miệng vết thương. Giang Hán oán giận liên tục, nóithẳng người nhà Tư Không toàn là yêu quái, nếu vết thương này ở trênngười bình thường, bị chọc thành một lỗ máu bự như vậy, kiểu gì cũngphải nằm sấp một tháng mới có thể nhúc nhích được, gã thì giỏi rồi, bangày sau giải phẫu đã có thể đi bộ chầm chậm, trừ bỏ lưng hơi còngxuống, còn lại chả có gì ảnh hưởng sất.
Hiện tại càng ảo diệu,miệng vết thương đáng lý phải hơn nửa tháng mới có thể cắt chỉ, tên nàylại chỉ cần một tuần, cơ thịt đã liền lại đáng kể. Ách…từng tầng da thịt khép lại, bên trong không biết thế nào, nhưng Giang Hán thực sự rấtmuốn búng ra xem, có điều hắn sợ bị ánh mắt như dao găm của Mạc TuấnNghị bâm nhỏ.
Giang Hán nhìn nam nhân nằm sấp trên giường, trừng mắt, hỏi, “Dực Dương, anh bị choáng à?” Cô y tá đến ghim kim tiêm chonam nhân mỗi ngày che miệng cười, đâu chỉ là choáng chứ, đây rõ rànhrành là đang sợ.
Tư Không Dực Dương mím môi, chôn mặt trong gối, không lên tiếng. Cơ thể gã căng cứng, Giang Hán kéo đầu chỉ, không nhúc nhích, lại kéo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911842/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.