Tư Không Viêm Nghiêu đưa Bánh Bao ra khỏi bệnh viện Tây Sơn, sau đó một đường trầm mặc đi tới bệnh viện Nhân dân.
Xuống xe, Bánh Bao có chút khẩn trương nhìn nam nhân mặt không đổi sắc, khóhiểu hỏi, “Cha , cha không yên lòng về cái tên Tống Thụy kia sao?”
Tư Không Viêm Nghiêu cúi đầu nhìn bé, “Cha đang suy nghĩ chút chuyện.”
Bánh Bao mạc danh kì diệu chớp mắt, nghi hoặc nghiêng đầu, “Cha suy nghĩ gì ạ?”
Nam nhân nhéo nhéo má thịt phúng phính của bé, mỉm cười cưng chiều nói, “Nghĩ về phụ thân con.”
Bánh Bao bĩu môi, cha lại gạt người, sao có thể là nghĩ về phụ thân được,coi thường bé là trẻ con à, nhưng mà bé biết rõ, dù bé có hỏi lại thìcha cũng không nói cho bé biết đâu. Vì sao ư? Vì bé chỉ là một tên nhócmiệng còn hôi sữa thôi!
“Đi thôi.” Cúi người bế Bánh Bao lên, nam nhân đưa bé đến phòng bệnh của Tư Không Dực Dương.
Trong phòng bệnh, Mạc Tuấn Nghị đang gọt táo, Tư Không Dực Dương đang nằm sấp tựa trên gối họp trực tuyến.
Gã nghiêng đầu ăn miếng táo Mạc Tuấn Nghị đút cho, nhai nhồm nhà nhồm nhoàm.
Sở Nam ở bên kia vẻ mặt hắc tuyến, “Sếp, sếp nằm viện an nhàn thật đấy, hẳn nào không cho bọn em đến quấy rầy.”
Tư Không Dực Dương gật đầu, “Các người cứ làm theo kế hoạch là ổn rồi, có chuyện gì thì đến hỏi Viêm Nghiêu.”
Sở Nam nhấp môi, có chút mất tự nhiên nói, “Nhị thiếu gia gần đây bề bộnnhiều việc.” Hắn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911838/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.