Bạn nhỏ Tư Không CảnhHoán đặt vở bài tập xuống trước mặt Mạc Tuấn Nghị, ngửa đầu, mặt khôngđổi sắc nhưng trong mắt lại ẩn chứa mong chờ nhàn nhạt, nhóc nhìn MạcTuấn Nghị, nói, “Mạc thúc thúc kiểm tra bài tập cho con với.”
Mạc Tuấn Nghị cười cầm vở bài tập của nhóc, cúi đầu nhìn, gật đầu, nâng tay xoa mái tóc đen nhánh của nhóc, nói, “Chữ Cảnh Hoán đẹp lắm.” Chẳng lẽhai nhóc con nhà Tư Không này đều có năng khiếu viết chữ đẹp trời cho?Chữ của Bánh Bao cũng rất ngay ngắn chỉnh tề.
Tư Không Cảnh Hoán bĩu môi, Ô thúc thúc cũng chưa khen mình như thế bao giờ.
Một lớn một nhỏ còn đang bận bồi dưỡng tình cảm, chợt nghe tiếng kêu vui vẻ của Bánh Bao, hai người đồng thời ngẩng đầu.
Liền nhìn thấy Bánh Bao mặc áo ngủ lông xù hình gấu trắng, tựa vào lan can cầu thang vẫy tay với hai người.
“Ca! Mạc thúc thúc!”
Ô Thuần Nhã ở phía sau bé cả giận nói, “Bánh Bao, xuống ngay, nguy hiểm!”
Bánh Bao thịt bĩu môi, đi đến bên cạnh Ô Thuần Nhã, túm lấy cái cái đuôi gắn trên áo, lắc lắc mông.
“Phụ thân, để Bánh Bao đỡ phụ thân.”
Ô Thuần Nhã cười nhéo nhéo khuôn mặt vù vù thịt của bé, nói, “Về sau không được tựa vào lan can nữa.”
Gật gật đầu, Bánh Bao nhăn mũi nhăn mày, dạo này phụ thân hung dữ ghê đó! ~~~~(>_
Cảnh Hoán từ dưới lầu chạy lên, cũng vươn móng nhỏ đỡ tay Ô Thuần Nhã, chậm rãi xuống lầu.
Ô Thuần Nhã buồn cười nhìn dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911819/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.