Hai mươi tám âm lịch, chỉ còn hai ngày nữa là đến đêm ba mươi.
Ô Thuần Nhãvác bụng đi lại trong phòng ngủ, Bánh Bao thì đi theo Tư Không Viêm Nghiêu đến siêu thị mua quà tất niên.
Thực ra việc này vốn không cần nam nhân đích thân ra tay, song năm nay không giống trước kia, anh muốn tự mình chuẩn bị quà cho con và bảo bối. Thuận tiện mua đồ ăn vặt cho bảo bối.
Khẩu vị của Ô Thuần Nhãcứ đổi tới tổi lui, thời gian trước thích ăn ô mai, một đoạn sau thì thích ăn điểm tâm ngọt, giờ thì thích ăn thịt khô cay, tuy nhiên cậu cũng không kén chọn nhãn hiệu, so ra vẫn còn tốt chán.
Ở siêu thị, Tư Không Viêm Nghiêu đẩy xe, Bánh Bao thịt ngồi trong xe, hai chân nhỏ thịt thịt vung lên vung xuống.
“Cha muốn mua gì ạ?” Ngửa đầu, Bánh Bao chớp mắt to hỏi. Ở đây bán nhiều thiệt nhiều đồ ăn vặt, muốn ăn quá đi mất.
Tư Không Viêm Nghiêu lấy một tờ giấy trong túi áo, mở ra, trên đó là danh sách đồ ăn vặt Ô Thuần Nhãđã liệt kê.
“…” Tư Không Viêm Nghiêu cảm thấy mình đến siêu thị chính là một sai lầm.
Anh lấy di động, gọi điện.
“Đến đây.”
“A? Đại ca anh định làm gì?” Hạ Dương lười biếng tựa vào sofa xem TV, bên cạnh là Mạc Tuấn Nghị cũng lười biếng hệt như hắn.
“Mua đồ, nhanh lên, Wal-Mart.” Nói xong liền cúp điện thoại, cũng không quan tâm Hạ Dương có đồng ý hay không.
Hạ Dương nhận mệnh đứng dậy, duỗi thắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911815/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.