Mạc Tuấn Nghị đã mang thai được chín tháng, Tư Không Dực Dương liền quyết định nhàn rỗi ở nhà cùng hắn, chỉ sợ nhóc trong bụng hắn có gió thổi có lay liền gây sức ép lên hắn.
Sáng hôm nay, Mạc Tuấn Nghị tỉnh ngủ đang định xoay người, cơ mà bụng nặng quá, thắt lưng cũng mỏi, trở người mấy lần mà không được.
Mạc Tuấn Nghị tức giận mở trừng mắt, nam nhân vốn hẳn phải nằm bên cạnh giờ không thấy đâu, hắn bắt đầu nổi cơn tức.
Nghiêng đầu, hắn gào lên, “Tư Không Dực Dương ~~~~~~~~~ Anh chết ở đâu rồi hả!!!!”
Hồi trước còn nói Ô Thuần Nhã lúc mang thai tính tình nóng nảy, giờ xem xem, tính tình hắn cũng có đỡ hơn bao nhiêu đâu.
Cũng may hai người đàn ông nhà Tư Không đều có tiềm chất làm một ông xã siêu tốt, đối với tính tình thay đổi xoành xoạch của mấy bà vợ đang mang thai đã sớm nhìn quen chịu quen rồi.
Tư Không Dực Dương đang ở dưới lầu ăn bữa sáng chỉ nghe được loáng thoáng tiếng rống của hắn, nuốt miếng cháo trong miệng rồi đứng dậy chạy lên lầu.
Bánh Bao thịt ngồi trong lòng Ô Thuần Nhã, quơ quơ muỗng nhỏ, chép miệng, “Có phải Mạc thúc thúc đau bụng không nhỉ.”
Ô Thuần Nhã cúi đầu lau miệng cho bé, còn nhéo mông bé một cái, “Mau ăn đi, sắp muộn rồi.”
Bĩu môi, Bánh Bao hầm hừ hai tiếng, từ khi có Nhạc Nhạc phụ thân chẳng thương con gì cả, quá bi thương!
Tư Không Dực Dương trở về phòng, vào cửa liền thấy Mạc Tuấn Nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911782/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.