Tư Không Viêm Nghiêu ngồi trong văn phòng, nhìn tài liệu Khúc Tân mới mang tới, khoé môi cong ý cười.
Đã một năm kể từ tai nạn giao thông kia, nhà họ Sở đã bị xoá tên hoàn toàn khỏi giới kinh doanh, tất cả các công ty chi nhánh cũng đều bị đổi tên, tuy tốc độ không quá nhanh, nhưng không thể phủ nhận, tên nhócVăn Nhân Minh Húc rất có năng lực.
Sở Tây Tây bị phán tội cố ý gây thương tích, đã bị xử bắn, việc này anh không nói với Ô Thuần Nhã, sợ cậu lại buồn lòng.
Sở Hùng vì không chịu nổi kích thích mà bị bại não, giờ hẳn vẫn đang nằm trong bệnh viện, vài năm cuối đời còn lại cũng không có cơ hội ra ngoài.
Về phần nhà họ Tống…
Cúi đầu lật giở tài liệu trong tay, ừm một tiếng, anh ngẩng đầu nói, “Không cần để ý đến bọn họ.”
Cũng không thể không chừa chút đường sống nào cho nhà họ Tống, dù gì cũng phải nể mặt Tống Thuỵ, để cho nhà họ Tống còn có thể mang theo cái đuôi lẩn quất.
Anh giờ không muốn tiếp tục quan tâm nhiều đến lục đục trong giới, anh đã có bảo bối, có hai đứa con đáng yêu, vậy là anh đã thoả mãn rồi.
Khúc Tân thấy anh tâm tình tốt, không khỏi thả lỏng chút chút, hỏi, “Sếp, chừng nào thì sếp rước bà chủ về dinh? Bọn em đã chuẩn bị hết tiền mừng rồi đó!”
Nhướn mày, Tư Không Viêm Nghiêu nhìn Khúc Tân, biểu tình nghiêm túc nói, “Không có cơ hội thu tiền mừng.”
Nếu không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-nha-ai/1911777/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.