#BooMew
" Có lẽ em không biết, cũng chẳng quan tâm anh là ai nhưng anh quan tâm... cái lúc anh tỉnh dậy thì không hề nhớ đến khuôn mặt em, nhưng anh vẫn luôn nhớ cái cảm giác khi gần bên em, anh không thể nào diễn tả hết bằng lời nhưng anh biết đấy là tình yêu... "
" Anh đợi em mấy năm trời, tìm em khắp mọi nơi thẩm chí là camera đường cũng nhìn thử xem có phải là em không, nhưng khách sạn và bar khi đó lại không có camera, vì không nhớ mặt em mà anh nhìn những camera đường cũng chẳng biết đâu là em. "
" Lần đầu gặp các con, anh cũng chỉ nghĩ là bọn trẻ đi lạc, cho đến khi thấy dấu bớt anh mới biết... anh không chỉ vì mừng vì bản thân có con mà còn mừng vì cuối cùng cũng tìm được em, em biết cái cảm giác đó không? Nó thật sự rất sung sướng và vui vẻ. Anh không nghĩ đến bản thân lại có thể cười ngây ngốc như vậy! Lại không từng nghĩ người mà mình tìm kiếm trong vô vọng mấy năm nay lại đang ở gần bên mình. "
" Hy Hy... những gì anh nói lúc này đều là thật lòng. Anh thật sự rất muốn theo đuổi lại em. "
Đỗ Dương Xuân Hy nghe Khổng Bắc Trình ngáp lên ngáp xuống, đợi một lúc sau cô nhìn anh hỏi.
" Nói xong chưa? "
" Xong... xong rồi. "
" Thế thì mời anh về cho. "
" Hy Hy... " Khổng Bắc Trình không tin hai mắt trừng to ra nhìn Đỗ Dương Xuân Hy. Anh nói nhiều như vậy nhưng vẫn không lay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-mai-moi-papa-tong-tai-theo-duoi-lai-mami/746532/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.