#BooMew
Bốn bảo bảo cực ngoan ngoãn, khoanh tay cảm ơn khi nhận tiền, lúc lên xe còn không quên vẫy tay tạm biệt Đỗ Khắc Thanh và Dương Quỳnh Như.
Nhìn năm bảo bối trong nhà đi, căn biệt thự rộng lớn ngày nào vẫn luôn vang tiếng cười khanh khách, cùng với tiếng bước chân chạy nho nhỏ, giờ lại lại yên tĩnh đến đáng sợ.
Dương Quỳnh Như khẽ lau nước mắt nói.
" Chúng ta thật sự không thể sống xa tụi nhỏ quá lâu a. "
Đỗ Khắc Thanh cười mà không nói, ông ôm bà vào.
Nhớ thời gian trước, Dương Quỳnh Như khi biết Đỗ Dương Xuân Hy mang thai, bà náo một trận lớn, đến khi siêu âm nhìn thấy bốn đứa, bà khóc đến không ra nước mắt.
Hiện tại, nhìn xem. Một người từng không muốn có sự xuất hiện của bốn bảo bảo thế mà yêu thương cưng chiều bốn đứa hơn cả mạng sống a.
- -----
Từ nhà đến sân bay, chỉ mất tầm hai mươi phút, bởi vì cần đi nhanh cho kịp giờ bay nên mới nhanh như vậy, chứ bình thường thật sự rất chậm.
Bốn bảo bảo vừa bước ra khỏi xe, liền bị Đỗ Dương Xuân Hy đeo mỗi đứa một cái vòng lò xo nối với tay cô, đeo xong cho bốn bé con, Đỗ Dương Xuân Hy nói.
" Một lát lên máy bay, mẹ sẽ cho mỗi đứa một cái máy chơi game, trong lúc chơi không được làm ồn có được không? "
" Dạ vâng ạ. "
" Dạ. "
" Vâng ạ. "
" A... " Đỗ Dức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân, Đỗ Đức Xuân Nghiêng lần lượt lên tiếng.
Tuy bốn bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-mai-moi-papa-tong-tai-theo-duoi-lai-mami/746457/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.