#BooMew
Đỗ Dương Xuân Hy bị làm đến tỉnh ngủ, đau... đến cô không khép lại chân được, cô đẩy anh ra, nhìn chiếc đồng hồ còn ở trên tay mày nhíu lại.
Hiện tại đã ba giờ sáng... cô lần đầu tiên nếm thử mùi đời và sau đó tình trạng tệ ơi là tệ.
Hmm... Đỗ Dương Xuân Hy khó khăn đứng dậy. Nói chính xác là cô bò đi đấy.
Nhặt từng chiếc quần áo mặc vào, mày cô nhíu lại liếc người đàn ông đang ngủ ngon lành trên giường.
Đồ lừa đảo, cái mặt đẹp trai như vậy thế mà là cầm thú... từ mười một giờ đến ba giờ sáng... thứ đàn ông cầm thú...
Đỗ Dương Xuân Hy hai mắt đỏ ửng tức giận... chết tiệt... đau như vậy làm sao về đây.
Chính là cho dù có muốn hay không muốn thì hôm nay cô cũng phải về nhà. Tuy ba mẹ cô vẫn im lặng nhưng cô chắc chắn họ không im lặng được bao lâu nữa đâu a.
Đỗ Dương Xuân Hy khó khăn nhặt lấy bóp tiền, mở bóp ra nhìn nhìn...
Ba triệu đủ không ta? Mặt chú ấy rất điển trai, chắc rất mắc, nhưng cô còn có năm triệu đồng thôi... ô ô.
Bỏ lại ba triệu ở trên bàn nhỏ, Đỗ Dương Xuân Hy cẩn thận viết vài dòng.
' Chú à! Vốn muốn cho chú năm triệu cơ mà cháu hết tiền rồi! Đêm nay rất tuyệt... cảm ơn chú... cơ mà chú cũng thật cầm thú... trai bao mà ăn dai như vậy sẽ ế đấy nhé! '
Viết xong, Đỗ Dương Xuân Hy ra ngoài thanh toán tiền phòng và tiền bar, lấy balo sau đấy đi thẳng đến sân bay.
Hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-bao-mai-moi-papa-tong-tai-theo-duoi-lai-mami/746450/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.