Tiếng mưa không ngừng nghỉ, lớp lớp và đan xe với nhau. Không khí truyền đến hương đất mới cùng cỏ cây xanh ngát. Mùi tanh của mưa khiến Úc Triệt vội vàng xuống giường kiểm tra, đóng chặt cửa sổ sau bức rèm chưa khép kín.
Âm thanh ồn ào bớt đi.
Chờ đến 11 giờ đêm, đã qua thời gian ngủ nhưng Lâm Tri Dạng chưa trả lời.
Điện thoại không có người tiếp.
Cố gắng kiềm chế mới không nhắn tin hỏi vì sao không trả lời, ngụ ý rằng đang lo lắng; cùng không gọi lại cho Lâm Tri Dạng nữa.
Cô rộng lượng, cho rằng chỉ một lần chưa trả lời, thế thôi.
Có lẽ Lâm Tri Dạng ngủ, nếu cô cứ chuyện bé xé to, hết gọi rồi nhắn tin thì có vẻ quá dính người.
Ngày mai Lâm Tri Dạng dậy sẽ trêu cô. Làm sao cô có thể đối mặt với sự kiêu ngạo và ra vẻ của ai kia?
Không muốn bị trêu.
Nhưng theo tiếng mưa rơi vô tận, mặt nước tĩnh lặng bắt đầu hoà quyện thành dòng sông, lo lắng dần lớn hơn.
Làm sao có thể yên lòng? Lâm Tri Dạng có hư hỏng đến đâu cũng sẽ không hứa rồi bỏ cô đi ngủ.
Úc Triệt ngồi cuộn tròn trên giường, hai tay ôm bắp chân, vật điện thoại và trợn mắt đến 12 giờ đêm.
Ngày trên điện thoại đã đổi, sự bất an đánh bại lý trí. Cô gọi lại cho Lâm Tri Dạng nhưng người ta vẫn không trả lời.
Xác định Lâm Tri Dạng đã thật sự ngủ say, không thèm quan tâm đến cô, Úc Triệt mới tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-xuyen-tiem-noan/3553767/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.