Vị glucose đọng lại tan ra trong miệng, từng đợt từng đợt ngọt ngào trong vòm miệng, hương vị ấy dần dần tràn thấm đến trái tim. Như một nút thắt được buộc chặt, gắt gao thắt chặt chút suy nghĩ vẩn vơ.
"Bạn có thể tưởng tượng được loại ngọt ngào này không? Người yêu bạn là một lão sư ít nói ít cười, thu được kẹo của học sinh, cất vào túi xách, thời điểm đến gặp bạn tự mình lột vỏ kẹo đút cho bạn ăn. Sau đó nàng hỏi bạn ăn ngon không, cuối cùng các bạn cùng nhau môi kề môi nhấm nháp, đó sẽ là một viên kẹo ngọt ngào nhất mà bạn đã từng ăn."
Nếu có một ngày có thể nói cho cả thế giới biết, Lâm Tri Dạng đã nghĩ kĩ đến việc đăng đoạn văn án này lên vòng bạn bè.
Không ham mê ăn uống, đối với hết thảy đồ ngọt cùng đồ ăn vặt đều là kính nhi viễn chi*, nhưng thẳng đến ngày hôm nay Úc Triệt mới phát hiện, thì ra hương vị kẹo ngọt lại làm người ta trầm mê đến thế.
*Kính nhi viễn chi (敬而遠之): chỉ đối với một việc/người gì đó đáng kính trọng nhưng bản thân không muốn đến gần.
Hay đơn giản nói, nàng chỉ thích dư vị kẹo ngọt trong miệng Lâm Tri Dạng?
Từ trên môi nàng lướt hôn đến cổ, làn da tuyết trắng non nớt mịn màn hiện ra trước mắt, Lâm Tri Dạng nhớ tới nơi này đã từng có một vết đỏ rất đẹp.
Nhưng vẫn là nên ít trêu chọc Úc Triệt thì tốt hơn, nếu làm lại lần nữa, e là Úc lão sư sẽ đánh người.
Ý nghĩ tà ác cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-xuyen-tiem-noan/279222/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.