Y phục mỏng manh như màn sa dường như đem dáng người của nàng dưới ánh sáng càng thêm lung linh huyễn hoặc. Mái tóc đen óng xõa tung rủ trước ngực nàng, cổ áo chảy xuống đến bờ vai tròn trịa cùng chiếc yếm trắng kia, dưới sự che chắn mập mờ của mái tóc đen huyền mang lại sự đối lập màu sắc khiến lòng người mê mẩn cỡ nào.
Hàn Băng Băng hốt hoảng nắm lấy chăn bống kéo lên che lấy cơ thể, gương mặt từ gò má đến vành tai của nàng đều nhuốm một màu đỏ hồng.
– Không được nhìn.
– Băng Nhi.
– Chàng không được lại đây.
Đem chăn bông gói mình lại thật kỹ, nàng vô thức lui về phía sau, cách xa hắn một chút tìm kiếm sự an toàn. Nhưng lại lùi quá xa…
– Á…
Một mùi hương mang đậm khí chất vương giả ập vào giác quan của nàng, thân thể mau chóng được kéo về đằng trước, thanh âm trầm nhẹ mang theo gió lốc của sự tức giận vang lên trên đầu nàng.
– Băng Nhi! Nàng không thể ngoan ngoãn một chút hay sao?
Hàn Băng Băng hoảng hồn túm lấy áo hắn, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Suýt nữa thì đã ngã xuống rồi, tuy bên dưới sàn nhà toàn bộ đều được lót bằng thảm lông thú, có ngã cũng sẽ không để lại vết thương, nhưng không có nghĩa là sẽ không đau.
Chợt ý thức được bản thân mình y phục không chỉnh tề bị ôm trong ngực hắn, Hàn Băng Băng lại bắt đầu lộn xộn.
– Chàng… chàng mau buông em ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-tuyet-hoa/2223083/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.