Cả ngày mệt mỏi, Tần Viễn Kỳ dựa người vào giường nghĩ muốn thiếp đimột chút. Trong lòng âm thầm suy nghĩ đến tấm chăn đệm thơm ngát mùihương cùng thân mình mềm mại của nữ nhân nào đó.
A… con chim xinhđẹp đó lại xuất phủ dạo chơi, khiến hắn bây giờ nghĩ muốn ôm nàng mộtchút cũng không được. Tuyết Nhi lại bướng bỉnh không muốn thả người, hắn cũng đành thúc thủ vô sách.
Rốt cuộc ở phủ tướng quân có cái gì hấp dẫn nàng đến thế?
Ngày hôm nay trong vương phủ tiến nhập không ít quà mừng, toàn những kỳ trân dị bảo trên thiên hạ. Bản thân hắn bao năm qua đến ngày này cũng chỉtrôi qua trong cô độc, đống báu vật đó sớm đã không khiến hắn cảm thấyvui vẻ, chỉ thấy một cỗ lạnh lẽo cùng trống rỗng. Vỗn dĩ hắn biết rõ,việc nàng không biết ngày sinh của hắn là điều dễ hiểu, nhưng trong lòng không khỏi dâng lên mong muốn được trải qua cùng nàng…
Thở dài ra tiếng, Tần Viễn Kỳ cầm chén trà lên uống 1 ngụm. Đắn đo rốt cuộc bảnthân có nên làm một chuyến đến Bạch tướng phủ đòi người hay không.
” Cộc cộc…”
– Ai?
– Viễn Kỳ.
– Băng Nhi. – Tần Viễn Kỳ kinh hỉ bật dậy bước ra cửa, mau chóng đem cửaphòng mở ra. Cảnh tượng trước mắt bất giốc khiến hắn ngẩn ngơ. Phải mất 1 lúc hắn mới bình tâm trở lại, nheo mi nhìn thật kỹ nữ nhân trước mặt –Băng Nhi, nàng…
Mỹ nữ trước mặt hắn rất đẹp, đẹp đến mức khiến hắn hô hấp không thông. Nàng mặc một bộ cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-tuyet-hoa/2223048/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.