– TẦN VIỄN KỲ!!!!!!!!!!!
Tiếng hét lớn đầy tức giận vang lên vô cùng rõ ràng trong vương phủ. Toàn bộ gia nhân không hẹn mà nhìn nhauđầy sợ hãi, ai cũng lo lắng cho sự an nguy của chính bản thân mình mànhanh chóng tránh lui vài bước, trong lòng ai nấy âm thầm mặc niệm bảnthân là người vô hình, vô tội vô hại không hề liên quan.
Người có thể đem ngũ danh của Bắc Thành Vương gọi lớn một cách công khai như vậy, cả Bắc Thành này chỉ có đúng một người.
Mà người duy nhất sở hữu đặc quyền đó, lúc này toàn thân mang đầy hỏa khíđẩy mở cửa lớn thư phòng của Thiên Phong Cơ. Cặp mắt xinh đẹp lóe lênhai ngọn lửa nhìn chằm chằm tên nam nhân yêu nghiệt vẫn còn bình thảnđến đáng hận.
Nam nhân đó ngồi trên ghế cao nhìn thấy nàng hùng hổ xông vào cũng không tỏ vẻ gì là ngạc nhiên. Hắn điềm tĩnh đặt tập côngvăn đang xem dở lên bàn, biểu hiện vô cùng ôn nhu mà mỉm cười tao nhã.
– Băng Nhi, có chuyện gì sao?
– Chàng còn cười được? – Hàn Băng Băng bước nhanh đến trước mặt hắn, đemthứ đang nắm trong tay đặt mạnh lên bàn – Đây là cái gì?
– Là giấy đỏ. – Hắn vô cùng thành thật mà trả lời, thậm chí còn tỏ vẻ vô tội nhìn nàng – Băng Nhi không biết?
– Em đương nhiên biết đây là giấy đỏ. – Nàng tức giận trừng mắt lườm hắn – Em là muốn hỏi chàng rốt cuộc có ý gì.
Tần Viễn Kỳ buồn cười nhìn dáng vẻ xù lông của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-tuyet-hoa/2223040/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.