Tần Viễn Kỳ tâm tư không yên nhìn vị lão nhân trước mặt. Ông biết tất cả, quá khứ cho tới hiện tại. Nét mặt hiền từ trên mặt ông khiến hắntrong giây lát không biết phải nói sao, chỉ thấy một niềm bất an dần dần căng trướng trong lồng ngực.
– Thúc thúc…
Vương đại nhânthở dài uống lấy một ngụm trà. Tâm tư nhớ về một điểm âm u trong quá khứ xa xôi, sự già nua trên gương mặt phúc hậu dường như tăng thêm một tầng suy nghĩ.
– Con có phải đã tra được việc Hàn Thiên đã từng là tướng quân của Bắc Thành phải không?
Tần Viễn Kỳ mím môi gật đầu.
– Vậy hẳn cũng tra ra được Diệp Y Vân và cha cháu có mối giao tình rất tốt.Chân mày cứng cỏi của hắn hơi nhíu lại, không thể phủ nhận gật đầu.
Người nam nhân lớn tuổi nhìn hắn thật lâu, chỉ một câu hỏi liền tiến thẳngvào vấn đề mà đứa cháu của ông cố gắng che giấu – Vậy tại sao không điều tra tiếp?
Sắc mặt của Tần Viễn Kỳ không khỏi ngưng trọng.
Đã tìm ra được nhiều thứ như vậy, với sự thông minh của đứa trẻ này, ông không tin là nó sẽ không nghi ngờ chút gì.
Vậy tại sao không làm?
Quá khứ đó quá đáng sợ, cho nên sợ rằng sau khi mở tung nó ra sẽ không giữ được người con gái đó nữa sao?
Ánh mắt Vương đại nhân trôi về xa xăm, tiếng nói trầm trầm đem thứ quá khứmở ảo được phong kín trong tâm tư một lần nữa dần dần mở ra.
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-tuyet-hoa/2223036/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.