– Bà bà! Hôm nay chúng cháu lại đến rồi. – Liễu Nhi cười cười dùngtay vun thêm đất lên nấm mồ cũ kỹ. Nàng nhổ đi những nhánh cỏ dại vừamới mọc lên trên đất mộ, vỗ nhẹ nhàng – Hôm nay cháu có mang lương khôđến cho bà bà nhắm rượu đó.
Đào Uyển Nhi nhìn Liễu Nhi đang không ngừng luyên thuyên, khẽ thở dài mở ra hộp đựng thức ăn, đem từng thứ sắp ra ngay ngắn.
Hàn Băng Băng rót một ly rượu đầy, chầm chậm đổ xuống mặt đất khô khan.Nàng đặt bình rượu thơm nồng xuống bên cạnh, khẽ cười – Hôm nay là rượuhoa đào, bà bà thấy sao?
Bên kia Liễu Nhi đang châm lửa đốt bộ yphục đẹp đẽ vừa mới hoàn thành cách đầy vài ngày. Ánh mắt của Hàn BăngBăng thoáng qua một sự nuối tiếc. Nàng cúi đầu lạy trước phần mộ của Âubà bà một cái. Nơi này không có tiền vàng, cũng không có thức ăn hiếmlạ. Vào ngày giỗ của bà bà các nàng cũng không có gì ngoài những vật đơn giản này. Nơi này quả thực bình yên, nhưng điều kiện an táng không đủ,quả thực đối với bà bà thật ủy khuất,
Bà bà, bà sẽ hiểu cho cháu đúng không?
.
– Những thứ ta bảo cả hai chuẩn bị, đã làm xong rồi chứ?
– Đã chuẩn bị xong thưa tiểu thư.
Hàn Băng Băng gật đầu đứng dậy, nàng phủi đi lớp đất bụi dính trên y phục.Sau ba năm chuẩn bị, cuối cùng nàng cũng phải rời khỏi nơi này thôi.
Nếu bây giờ không rời đi thì còn phải đợi đến khi nào?
– Tiểu thư.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-tuyet-hoa/2223024/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.