Sau ngày hôm ấy, dù vẫn chưa thể quên đi nhưng nương vẫn phải một mình chăm lo cho ba đứa con. Áp lực gia đình và công việc đè nặng lên đôi vai. Khoảng một tháng sau đó nương đã đổ bệnh nặng. Người càng ngày càng ốm yếu, ho ngày càng nhiều, thể lực suy giảm khiến nương không thể tiếp tục đến tiệm may làm việc, chỉ có thể nằm ở nhà nghỉ ngơi.
Thức ăn dự trữ trong nhà cũng dần hết sạch, tất cả số bạc dành dụm để sau này cho ba đứa trẻ đi học cũng mang đi lo thuốc thang cho nương.
Thương nương không thể ra ngoài làm việc, đồ ăn trong nhà cũng sắp hết. Y đã nằng nặc đòi nương cho đi làm thêm tại một quán ăn nhỏ. Ban đầu nương nhất quyết từ chối, nhưng một lúc sau nương nhận ra được sự kiên quyết của y nên đành phải đồng ý.
Thời gian cứ thế dần trôi, thấm thoát đã hai năm trôi qua, bệnh tình của nương không những không khỏi mà còn ngày càng nặng thêm rồi qua đời. Khóc lóc trong sự đau đớn và tuyệt vọng, y như mất đi lý trí, cả ngày tự nhốt mình trong nhà không muốn ra ngoài.
Ba đứa trẻ khóc lóc quỳ trước mộ phần của nương mấy ngày liền. Đó là một mồ đất được đắp lên bởi Hoài thúc (một vị bằng hữu hàng ngày thường đi làm việc cùng cha). Bên dưới mồ đất đó là nương đã được quấn lên một lớp chiếu. Hình thức tuy có chút sơ sài nhưng đó là tất cả những điều mà họ làm được lúc này.
Sau khi đã an táng hậu sự cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-truyen/169002/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.