Tô Hạo cười, rồi nhanh chân nhảy xuống, đưa hai tay ra cao, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, xuyên qua người hắn.
Tạo nên một cảnh tượng đẹp đẽ, Vân Phàm nhảy xuống đáp đất, hắn đứng dậy nhìn lên cành cây phía xa xa liền nói: "Tô Hạo ngươi đợi ta."
Dứt lời hắn liền nhanh chân, chạy đến bên cạnh một gốc cây, chạy nhanh lên theo gốc cây đó, nhảy cao đến bên cạnh một cành cây.
Cành cây to hơn người hắn, đủ hắn nằm không sợ rơi xuống, xung quanh thành đều là cây xanh ba mươi năm tuổi trở lên, ít có cây dưới mười năm đi.
Tô Hạo nhìn trước mắt bên phải cành cây, hắn liền cười, Vân Phàm huynh đệ lần này ngươi thế nhưng không thể theo kịp ta đi.
Dứt lời hắn quay người lại, nhảy đi phía cành cây, bên phía một cây gỗ khác, hắn cứ như vậy nhảy đi nhảy lại qua từng cành cây gỗ to.
Vân Phàm nhìn Tô Hạo nhanh chân chạy đi, hắn liền nói: "Hảo Tô Hạo ngươi thế nhưng không đợi ta, còn muốn tỷ thí với ta."
"Hắc Hắc."
Vân Phàm liền nhảy lên cao, bước sải đi trên những lá cây, hắn chân chạm chúng một lá cây, liền sải bước tiếp đi. Nhanh chân chạy đi, Tô Hạo hắn quay đầu lại không có phát hiện Vân Phàm.
Hắn thắc mắc rốt cuộc Vân Phàm làm sao không thấy bóng hình, đang suy nghĩ hắn liền thấy có tiếng sau lưng hắn. Tô Hạo quay đầu nhìn lên cao.
Hắn liền mắt to nhìn Vân Phàm vậy mà chạy nhanh trên những lá cây, hắn tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2558245/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.