Tám tên cướp chạy đến liền thở dài mệt mỏi nói: "Đại đương gia không xong, chúng ta không địch lại."
Lưu Minh nghe vậy liền vỗ mặt một cái, các ngươi đúng là phế vật đây, ta tưởng rằng các ngươi vì ta hi sinh lắm đây. Nhưng bây giờ là ta quá mê muội rồi.
Hắn liền ngừng vận công, đứng dậy Lưu Minh cầm lấy cánh tay phải bị chém đứt, chỉ còn lại một phần lưng, không có nổi một cánh tay dài.
Hắn rất tức giận, nhưng đành kiềm nén, nhìn trước mắt Vân Phàm cùng Tô Hạo, liền cầm thanh đao bên cạnh, xung quanh hắn tám tên cướp thấy đại đương gia cầm thanh đao lên.
Thì đồng loạt từ sợ hãi chuyển biến thành kiêu ngạo nói: "Haha các ngươi sẽ lĩnh cơm hộp, đại đương gia uy vũ." Lưu Minh không để ý bọn hắn mà nhìn trước mắt Vân Phàm Tô Hạo.
Lui lại gần sát với nhau, tránh bị tập kích. Hắn thật sự khinh thường hai tên tiểu tử này đi, vậy mà bị hai tên tiểu tử dắt mũi, không thể tin nổi. Nhưng cũng phải tin bởi vì nó đang diễn ra trước mắt hắn.
Lưu Minh cầm trên tay thanh đao, bên tay trái liền đưa lên cao, tám tên cướp xung quanh đều đồng loạt xông lên, Vân Phàm Tô Hạo thấy trời cũng đã sắp sáng, liền nhìn nhau rồi gật đầu.
Vân Phàm liền quay người lại, nhìn về phía xa xa con đường liền đưa tay lên hét to nói: "Các huynh đệ chạy thôi." Tô Hạo cũng nhanh tay quay người cầm vũ khí trên tay lên cao chạy nhanh về phía sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2558226/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.