Chương 47
Vừa nhéo vừa kéo hai người vào nhà gỗ trước mắt, kéo hai người đến rồi lại buông ra ngồi trên ghế. Mắt nhìn trăm trú hai người nói: "Hai người các ngươi, vậy mà đánh nhau long trời lở đất."
Tô Hạo, Vân Phàm bị nhéo tai, một tay ôm lấy tai cúi đầu nói: "Sư muội, ngươi thế nhưng đừng nhéo tai chúng ta ah. Chúng ta thế nhưng không có ác ý với nhau đi."
Tô Hạo gật gật đầu, Mạn Chi khoanh chân khoanh tay nhìn hai người rồi ngước đầu đi, hứ. Làm Vân Phàm Tô Hạo phải cúi đầu xin lỗi.
Bởi vì hai người coi Mạn Chi thân muội muội ruột thịt, bởi vì hai người thế nhưng không có muội muội. Hai người đều là nam nhân nhất địch phải bảo vệ tốt muội muội.
Cũng không có ác ý gì với nàng, nhưng mong rằng nàng có thể gặp được người tốt biết yêu thương nàng. Làm hai người sẽ bớt phiền lòng hơn nhiều.
Mạn Chi quay đầu đi không nghe hai người, nhưng thâm tâm cười khểnh, hai người thế nhưng thật sự rất mỏng manh đi. Về phần nàng ở gần hai đợt không kích như vậy không hề hẫn , thì bởi vì nàng cũng có truyền thừa thiên gia người.
Phụ thân muốn truyền thừa cho tỷ tỷ, cũng muốn đưa nàng nhưng nàng không phải mẫu thân sinh ra. Nên đành phải cho tỷ tỷ, tỷ tỷ được phụ thân nói truyền thừa thì.
Nói mỗi một câu mà phụ thân im lặng, lúc đó cũng là nàng xúc động nhất. Tỷ tỷ từng nói: "Đồ này ta không cần, phụ thân đi mà cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2556738/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.