Chương 152: Nghi Ngờ, Cử Ải Đầu Tiên.
Nhân Ma Thi quỷ cầm trên tay xương ngã xuống, xung quanh cũng không còn Ma Nhân Thi. Vân Phàm rút kiếm một chân đạp hư không.
Đứng trước trung niên lão nhân: "Hừ, ngươi định lừa ta, không hẳn là yêu thú mà là ma thú, ngươi rốt cuộc là ai."
"Với một lão nhân như ngươi, không cách nào tiến vào núi như vậy. Ở đây rất nhiều Nhân Ma Thi thường thấy."
"Ngươi rốt cuộc là ai, không khai ra ta sẽ giết ngươi?" Vân Phàm ánh mắt kiên định mũi kiếm hướng lão nhân mà nói.
Lão nhân còn muốn biện minh: "Thiếu hiệp ta chỉ là một lão nhân mà thôi, làm sao có thể là yêu thú hay ma thú đây."
Vân Phàm hừ nhẹ: "Dù ngươi có biện minh như nào, ta đã nhìn qua ngươi linh hồn thể không hải là phàm nhân?"
Lão nhân lắc đầu: "Thiếu hiệp ngươi chắc lầm a, ta là tuổi đã già cho nên ngươi nhìn mới như vậy."
Vân Phàm đưa kiếm lên, không tin lời lão nhân nói. Lão nhân đưa hai tay ngăn cản trước mắt.
"Ta thật sự không phải, nhà ta chính là ở hướng kia." hắn chỉ tay cách đó không xa, Vân Phàm nhìn qua, đích thực là một căn nhà.
Nhưng hắn không giám tin tưởng, kiếm vẫn không thu hồi: "Ngươi dẫn ta qua đó!" Lão nhân gật đầu.
Lão nhân đứng dậy, hắn bước đi phía trước. Vân Phàm suy nghĩ, nếu như trước mắt là hang ổ nói, hắn muốn đồ sát!"
Cao thâm hơn cảnh giới nhờ đến Vân ca, không thể không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2556529/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.