🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 154: Cự Nham Dung ma thạch.

Hắn cười, hắc hắc quả nhiên ta thông minh. Vân Phàm hắn không muốn một sơ suất nhỏ nào xảy ra, còn mang ra một tảng đá đặt trước vách đá.

Còn chắc hơn hắn buộc thêm dây linh khí vào tảng đá, hắc hắc. Vừa buộc thanh kiếm vừa tảng đá.

Chín mươi phần trăm nắm chắc không chết được, mười phần trăm sợ rằng bên dưới có dung nham tảng đá quái vật, như hắn từng thấy trong tiểu thuyết.

Tên là gì hắn cũng không nhớ rõ, hắn cái này mới nghĩ ra. Khí ức kiếp trước hắn cũng phai mờ dần.

Nếu không có Lăng Thanh lần trước, hắn chắc rằng đã quên mất bản thân là người xuyên qua.

Vân Phàm hắn đã nắm chắc, nhìn trước mắt năm cột nham treo lơ lửng bên dưới còn là dung nham màu đỏ, như muốn thiêu đốt hắn.

Sợ hãi, Vân Phàm hắn nhảy lên. Cột đá, hân đang đứng to lớn, càng đi về phía trước càng nhỏ. Phần trăm cột nham rơi xuống càng tăng cao.

Vân Phàm hắn đứng trên cột đá thứ nhẩt, không một chút lung lay. Thân hình hắn không đợi, nhảy lên đi đến cột nham thứ hai.

Lần này có rung lắc, hắn phải giữ vũngư tâm tình mới đi đến bước thứ hai ngươi muốn rơi xuống?

Không đời nào a, ta còn chưa muốn kế hoạch của ta xảy ra nhanh như vậy. Vân phàm nhảy lên bước đến cột nham thứ ba.

Cột nham thứ ba run rẩy, muốn rơi xuống ư. Quả nhiên như ta nhìn qua trong tiểu thuyết!

Hắn nhanh chóng tiếp tục nhảy nhanh chóng đi qua, cột nham thứ ba rơi xuống. Qua cột nham thứ tư chỉ hai chân đặt xuống. Còn không đủ hai người đứng.

Cột thứ nam chỉ là một bé như vậy cột? Hắn nhìn trước mât cột đá, mà mắt to ra nhìn, chưa đợi hắn suy nghĩ, cột đá thứ tư lại vỡ tan.

Rơi xuống, Vân Phàm nhảy qua xoay người. Một chân đạp qua, hắn nhanh chóng nhảy đến, bên này vách hang động.

Quay lại nhìn ba cột đá rơi xuống, dung nham thiêu đốt, hắn đắc ý cười. Đột nhiên nhớ ra thứ gì đó? Ta vừa nhảy qua? Ta thông minh?

Làm gì có a, dùng linh khí bay qua có hảo, phi kiếm ta tại sao không dùng? Ha Ha ta quá ngu ngốc, hắn thở dài.

Kéo dây linh khí, mười thanh kiếm bị rút ra. Tảng đá không lay động hắn một ý niệm tảng đá, tách làm đôi.

Mười thanh kiếm bị hắn kéo lại, Lão Nhân nhìn xa xa thấy. Mặt hắn không biết nói lời nào, tên tiểu tử này vừa đến đã biết rằng.

Ở đây có cấm chế không thể phi hành, hay hoá thành linh khí bay qua mà, nhờ tự thân thực lực nhảy qua, vẫn có thể dùng linh khí.

Nhưng chỉ cấm phi hành cùng hoá linh khí bay qua, Lão Nhân nếu như biết, hai điều trên Vân Phàm ngu ngốc không thực hiện.

Hắn nếu như biết hộc máu mà chết đây, tiểu tử này nhẫn trữ vật làm sao có một tảng đá. Hắn nhẫn trữ vật là như nào nha?

Lão Nhân suy nghĩ, nhìn trước mắt Vân Phàm nhìn hang động trước mắt.

Mặc kệ, truyện trước mắt muốn rời khỏi nơi đây, Vân Phàm hắn nhìn trước mắt hang động, cũng không giám bước thêm một bước nào nữa.

Sợ có cặn bẫy. Vân Phàm nhìn bao quát trước mắt hang động, xung quanh là một bức tường đá, có màu đỏ giống như dung nham chảy qua.

Bên dưới chân cũng không khác biệt. Hắn lấy ra một tờ giấy da, đặt cạnh màu đỏ dung nham chảy qua, giấy da bị thiêu đốt cháy thành tro.

Vân Phàm cười tà ác, hắc hắc các ngươi làm sao cùng ta so sánh được đây. Ta vẫn quả nhiên mạnh mẽ a, hắc hắc. Hắn cười thầm đắc ý. Đầu còn không ngừng vểnh lên, hai tay đưa ra.

Từng bước nhảy qua, nhanh chóng vượt qua được bốn mét đường. Bước lên bậc thang, đứng trên cửa động nhìn xuống dưới!

Có hơn mười mấy đạo tảng đá, màu đỏ dung nham. Suy nghĩ hắn ngồi xuống: "Theo như kinh ngiệm nhìn qua bí cảnh các loại cấm địa."

Mấy tảng đả dung nham này, không tốt lành, trước tiên nắm chắc vẫn như cách cũ. Vân Phàm loay hoay một hồi.

Hắn nhảy xuống dưới, nhìn xung quanh hình vuông bước tường, bên trong giống như một hình hộp hang động.

Vân Phàm bước đến, chạm nhẹ vào dung nham tảng đá. Dung nham tảng đá lung lay, một cỗ linh khí màu đỏ nối liền mười mấy tảng dung nham đá.

Mười mấy tảng nham đá bay lên cao, dung hợp. Một cỗ linh khí bay lên cao.

Bùm.

"Ngoại nhân, ngươi bước vào lãnh địa của ta chết." dung nham tảng đá gầm thét. Dung nham tảng đá tay trái đánh xuống.

Một dòng tảng đá, sắc nhọn. Từ dưới đất hang độngnhô lên, đâm thẳng một đường tới, Vân Phàm hắn né tránh nhảy lên cao, xoay kiếm.

Phi kiếm lơ lửng trên không, tảng đá một hàng dài công kích bên dưới không biến mất, vẫn như cũ một dạng. Vân Phàm tê!

Cứ như vậy xung quanh hình vuông hang động sẽ bị vùi lấp, Vân Phàm chém ra hai đạo kiếm khí.

Hai đạo kiếm khí, xuyên đến. Vân Phàm thần truyền thừa truyền âm: "Vân Phàm ngươi bình thường công kích không thể giết nó!"

Vân Phàm ngơ ngác hỏi lại: "Vậy đây là cái gì ma vật?" Hắn hiếu kỳ hỏi, trong tàng thư các Huyền Tiên đại lục không hề nói qua.

Vân Phàm, Băng Kiếm Thần truyền âm nói: " Hẳn là Cự Nham Dung, mạnh mẽ nhất ma thú, có thể vượt cấp khiêu chiến hai đại cảnh giới."

Vân Phàm né tránh, một tảng đá màu đỏ bay đến, Băng Kiếm Thần lại nói: "Ta vạn năm trước có gặp qua một đầu Cự Nham Dung."

"Độ Kiếp cảnh viên mãn của ta, hoàn toàn bị Hợp Thể cảnh cửu giai Cự Nham Dung nguyền ép."

"Cự Nham Dung có thể nói sinh ra đã là bá chủ một nơi, mỗi tội rằng tộc nhân quá ít. Một cũng không thể đối thủ với nhiều cảnh giới cao thâm!"

"Cho nên hắn, tộc nhân không được dưng danh là thần thú!" Vân Phàm gật đầu, thần thú chính là yêu thú đạt cấp thần.

Khoan đã nếu như là thần thú mà nói, vậy vạn năm trước nói chỉ có ba thần vị, Vân Phàm hiếu kỳ hỏi?

Băng Kiếm Thần cười nhẹ: "Nói đến thần thú thì ta cũng không rõ, nhưng vạn năm trước ghi chép cũng không phải có ba thần vị!"

"Vân Phàm suy nghĩ, vậy ghi chép chỉ có ba thần vị là chưa hoàn toàn?" Băng Kiếm Thần gật đầu: "Ta vạn năm trước phiêu du đại lục cũng không gặp thần khác!"

"Chỉ nghe nói qua, thần thú rất ít ra mặt nên ngươi cũng không cần sợ!" Vân Phàm gật đầu, hắn liền hỏi rõ: "Vậy người làm sao giết được đầu Cự Nham Dung?"

Băng Kiếm Thần cười nhẹ: "Ta cùng Thiên Sứ Thần, đánh ba ngày ba đêm, xuyên phá qua hắn thi thể một lần, hắn lại tụ hợp khôi phục."

"Ta nhìn qua, Cự Nham Dung kết hợp lại, bên trong có một ma thạch màu đỏ, ta xuyên phá qua, cũng không biết được. Nhưng càng nhiều lần về sau."

"Ta xuyên phá qua, ma thạch, đẩy lùi ma thạch ra xa."

"Ta mới biết được, chính giữa Cự Nham Dung chính là ma thạch, cả đời Cự Nham Dung tu luyện chỉ cần phá hủy nó là hảo. Ma Thạch cũng không dễ dàng phá hủy."

"Ta cùng nàng toàn lực mới phá hủy được bảo vệ Ma Thạch, Cự Dung Nham giáp." Vân Phàm gật đầu: "Hảo ta đã biết, thế nhưng ngươi, có thể hay không ra ta giúp ta giải quyết đầu Cự Dung Nham đây."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.