Ngước nhìn Ưu Linh đẹp đẽ khuôn mặt trong mắt hắn, nàng tuy không đẹp mắt nữ tử, khuynh nước khuynh thành.
Nhưng nàng như vậy người đẹp mắt nữ tử ở trong tầm mắt hắn. Áo dài đen lụa váy, một lớp giáp, trước ngực che kín.
Một nữ tử giữ thân mình như vậy, có giống Vô Nhạn, Vô ngạn song sinh tỷ muội sao? Các nàng mặc dù nhìn như vậy, nhưng mỗi lần mặc chiến giáp.
Đều để hở một khe, giữ hai dãy núi. Che bằng một lớp áo mỏng đồ, khác so hoàn toàn Ưu Linh, nàng giữ mình như vậy.
Ưu Linh a Ưu Linh, vì sau ta lại không nhìn ra gần ta có như vậy tốt tính nữ tử. Vô Nhạn vô tình nữ tử so đo với nàng, không có bằng nàng một phần nhỏ.
Cổ Hà hỏi han: "Ưu Linh, nữ hài tử không được khóc, khóc nhiều vẻ mặt không còn đẹp đẽ."
Ưu Linh thu lại khăn tay, vẻ mặt nghi hoặc: "Ta thật sự khóc nhiều không đẹp đẽ~" Cổ Hà nhìn nàng ánh mắt sót xa.
Cổ Hà gặp nàng cũng chưa bao giờ khóc qua, nhắc đến sư tôn nàng khóc. Rốt cuộc sư tôn nàng quan trọng đến nhường nào, hắn cũng không giám hỏi.
Dù sao đây là nàng bí mật không thể nói ra, nàng cũng không có cảm tình với hắn. Cổ Hà: "Ưu Linh, ngươi chú ý thân thể.".
Ưu Linh gật đầu rời đi: "Cổ Hà đa tạ ngươi, ta đi trước, cáo từ." Cổ Hà ánh mắt rưng rưng, nàng vẫn như vậy.
Không hổ danh là biệt hiệu, nữ tử áo đen, không thích cùng ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2556246/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.