Sư tôn không ra tay sao? Ha ha nàng cười thầm trong lòng, Lăng Liên nhìn đầu đại hổ to lớn trước mắt: "Súc sinh, ngươi muốn làm gì?"
Lăng Thần, hắn khập khiễng đứng dậy, theo Lăng Liên nói: "Súc sinh, ngươi muốn giết nàng, hỏi qua ta?"
Lăng Thần nhảy đến, Ma Hổ khinh thường, ngươi cách xa ta như vậy cho dù ngươi là Kim Đan cảnh giới khó tránh khỏi cứu nàng.
Đầu đại hổ chém xuống, Lăng Thanh cười nhẹ, bỗng nhiên trước mắt nàng xuất hiện một đạo màu xanh linh khí.
Ma Hổ chém xuống móng vuốt dài, màu xanh linh khí bị một nhát chém xuyên qua, màu xanh linh khí thân ảnh lộ ra.
"Sở Thiên Thiên muội làm điều ngu ngốc?" Lăng Thanh hét to nói, đôi tay ôm lấy nàng, hai chân ngồi trên đất ôm lấy Sở Thiên Thiên trước ngực vết thương.
Lăng Liên khinh ngạc: "Sở Thiên Thiên muội rốt cuộc tại sao?" Nàng ánh mắt khinh ngạc, bởi sống lâu nhiều ngày như vậy, các nàng ai cũng có hảo cảm.
Thề chết không thôi, sư muội kết nghĩa ngay trước mắt bị thương, Lăng Thần hắn căm phận, đạo kiếm chém Ma Hổ.
Đôi chân một cước đá mạnh đại hổ, nhìn Sở Thiên Thiên ánh mắt kinh ngạc, mang theo phần đa tạ.
Kính nể nàng, trên cao cách không xa, mấy vị nữ nhân nhìn thấy vậy, hai tay lau nước mắt, che miệng: "Sở Thiên Thiên, ngươi tốc độ nhanh như vậy, hóa ra vì nhị sư tỷ."
Các nàng sụp đổ.
Bay trên cao khóc lóc róc, không kìm chế được nỗi phẫn lòng, nước mắt rơi thân hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2555811/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.