Nhìn lên hướng bắc nơi, chính là đây. Cuối cũng ta cũng đến, Hoa Quốc, mẫu hậu, phụ thân ta chính thức, không muốn cùng mấy người gặp nhau a.
Bởi nơi đây mấy người đứng, chính là một nơi núi cao, còn lại Hoa Quốc chính giữa đều là đồng bằng, núi không cao lắm chi địa.
Mà cuối phía nam một khu vực, lại bị tuyết rơi, quanh năm đóng băng. Ít thôn làng có thể sống dưới đó, Hoa Vũ ánh mắt sắc bén Mẫu Thân ngươi coi ta như giá thú.
Lần này ta quay trở lại là muốn giết ngươi, nàng ánh mắt sắc bén, Lưu Vân nhìn ra: "Hoa Vũ tỷ?"
Hoa Vũ nhìn lại, thiếu nữ dù bị che một mắt vẫn nhìn nàng, tóc đen đỏ thiếu nữ, nhìn xung quanh từng đạo cành cây.
Tảng đá, thiếu nữ tóc đỏ càng toát lên vẻ đẹp nàng. Hoa Vũ lắc đầu, tóc đỏ bay theo gió, bởi nàng quốc gia, không có thái dương ánh sắng quá chiếu rọi.
Bình thường chiếu rọi, làm mát mẻ thân thể, còn lại do gần đại dương rộng lớn, lại gần vùng tuyết cực hạn giá rét.
Cho nên nhiệt độ mới như vậy, Lăng Thần nhìn mấy người: "Các nàng bình tĩnh nghỉ ngơi, chúng ta cũng đi được một đêm. Đi xa như vậy nghỉ ngơi."
"Cũng không ai biết đến đây."
Hoa Vũ gật đầu, nàng mảnh mai ưu nhìn tóc đỏ nữ tử, ngồi xuống, xung quanh là tảng đá cây xanh, như vậy chi địa.
Yêu thú là trăm phần trăm gặp phải, quả như Lăng Thần sư tôn nói: "Hắc hắc, ta đã nói Lăng Nhi, ngươi nhìn đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2555284/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.