Lăng Thần bên này, hắn đã đi đến thôn làng, thôn làng cũng không cách xa đỉnh núi quá xa.
Vừa bước vào, dân làng đã quỳ xuống: "Đại nhân, đây chính là tiên nhân chư vị mời đến sao?" Nam nhân mở miệng cùng Lăng Thần giao hảo vậy mà là đại nhân ở đây.
Lăng Thần tê, nhìn nam nhân thân là đại nhân ở đây, nam nhân thấy vậy cúi thấp nói: "Tiên nhân, người đưng nhìn ta như vậy, thật ra ta cũng không phải đại nhân!"
"Mà là thôn trưởng, cho nên chư vị dân chúng ở đây đều gọi ta là đại nhân, vì giúp dân làng phát triển như vậy khang trang!"
Lăng Thần nhìn ánh mắt nam nhân trước mắt, sư tôn Lăng Thần cũng theo đó mà nhìn, ánh mắt thật không hề có chút giấu diếm.
"Tạm tin ngươi, các ngươi chuẩn bị cho ta căn phòng, tối đến ta xem các ngươi thôn làng rốt cuộc là cái gì? Có thể bắt cóc hài tử?"
"Có hay không là yêu thú, rất ưu thích thịt hài tử nha!" Lưu Vân một bên nghiêng đầu, đưa tay cạnh miệng hiếu kỳ, Nam nhân thấy hai vị tiên nhân.
Nói còn một vị không có nói, từ đầu đến cuối. Làm hắn nhìn rõ nữ tử này, có chút quen mắt, bản thân từng đi tới Hoa Hạ Thành, biết được.
Hoa Quốc công chúa, rất giống trước mắt nữ tử, Nam nhân thôn trưởng lắc đầu, chắc chắn nhìn lầm a. Công chúa bản thân bị mẫu hậu coi như súc sinh.
Không để nàng rời khỏi Hoa Hạ thành, làm sao có thể xuất hiện ở đây. Thôn trưởng dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2555274/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.