Lăng Thần bên này hắn cuối cùng thấy được hai thân ảnh nữ tử. Cùng lúc trên đầu chim Lăng Uyên hét to: "Phụ Thân, ngươi đây nha, mẫu hậu bị thương phía trước."
Lăng Thần gật đầu, Uyên Ương tộc trưởng mẫu chim: "Lăng Thần, không cần lo lắng. Ngươi trước tiên muốn phục hồi, có ta ở đây giúp đỡ hai nàng!"
Lăng Thần gật đầu đa tạ: "Đa tạ, nhưng mà để ta gặp các nàng trước tiên. Các nàng cũng vì ta mà như vậy cảnh tượng!"
Lăng Thần cúi thấp đầu đi đến: "Hoa Vũ, Lưu Vân các ngươi chịu khổ." Lăng Thần ôm lấy Lưu Vân ngã trên đất, ôm nàng bước tới bên cạnh dựa vào một gốc cây.
Đặt xuống Lưu Vân. Lăng Thần ánh mắt rưng rưng: "Đa tạ hai người, ta đã thắng Huyết Thổ Long nguyên anh cảnh viên mãn, các nàng không sao ta rất mừng."
Lăng Thần tay run rẩy, lấy từ trong nhẫn trữ vật, một bình đan dược, hắn mở ra nắp bình đan dược: "Đây là ta đan dược, các ngươi hồi phục."
"Nhưng các nàng đều ngất đi, còn cách nào khác sao?" Lăng Thần nghi hoặc, sư tôn hắn truyền âm: "Ngươi để đan dược, các nàng miệng!"
"Đẩy các nàng đầu hơi ngước lên cao, để các nàng nuốt đan dược tự xuống theo a. Mà đây cần có ngươi linh khí giúp các nàng nuốt."
Lăng Thần gật đầu, theo sư tôn cách làm mà làm. Quả nhiên như hắn đoán, Lăng Thần tươi cười, quả nhiên bản thân cách nghĩ vẫn là hảo.
Lăng Thần không suy nghĩ nhiều, tiếp tục đến Lưu Vân. Xong xuôi hắn mới nhìn Uyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2555230/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.