Tiên nhân quả nhiên có khác, cứu giúp hài tử. Thôn dân đưa tiên nhân lương thực, đây coi như là bù đắp, hài tử về sau cũng có thể làm lại lương thực.
Mỗi năm qua đi đều mang lại sản lượng nhiều vô kể, đưa tặng tiên nhân, như quà cảm kích cũng không thiệt hại.
Tiên nhân tốt như vậy, thôn làng đều tin tưởng mấy người. Lăng Thần thấy tình thế đã ổn định: "Như vậy chư vị cáo từ, có duyên chúng ta gặp lại."
Lăg Thần quay đầu, bản thân phi kiếm rời đi. Hoa Vũ mang theo Lăng Uyên bay đi, Lưu Vân phi hành, thôn dân đứng tụ tập đông đủ.
Trước cửa thôn làng: "Tiên nhân cáo từ, nếu như tiên nhân có rảnh hãy đến thôn làng chúng ta chơi."
Lăng Thần bay đi: "Thôn làng mấy người, thật tốt." Lăng Thần sư tôn gật đầu: "Đúng như vậy, thật sự thân thiệt với chúng ta đây!"
Lăng Thần gật đầu, bản thân không có phản bác, điều này đều là đúng phản bác làm gì? Hừ bản thân tốt tính, đối phương tốt tính.
Coi như là song phương đều có lợi, mà ngươi đã có ác ý, đừng có tưởng rằng bản thân có thể sống yên ổn? Lămg Thần cười nhẹ.
Vân Phàm bên này, hắn đang trang nhà trọ: "Mạn Chi, chúng ta Vực Ngoại Thiên Ma đều biến mất, như vậy chúng ta muốn hay không quay về?"
"Hoa Quốc đều loạn như vậy!" Mạn Chi lắc đầu: "Chúng ta cũng muốn mở rộng thế lực, đã ở đây mấy ngày. Nếu như đối phương nguyện trở thành chúng ta."
"Phụ thuộc thế lực, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2555224/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.