🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thiên Thanh Mạn Chi vẻ mặt hơi dương, Cổ Nhược Ca lại lắc đầu: "Nàng Quang Minh nguyên tố, căn bản không phải thiên sứ mà là dương ánh hoa."

"Huyền Tiên Đại Lục rộng như vậy? Ngươi nói giống nhau tên không có sao?" Mạn Chi tê, nàng không biết phản bác ra sao.

Cổ Nhược Ca nhìn trên cao Mạn Chi thật cao tài trí, không ngờ đối phương đối với ta sư tỷ lại mẫn cảm như vậy.

Hai người nói chuyện, bên trên hư không phía đông Vân Phàm hắn vậy mà thua thế? Vân Phàm không thể tin nổi Thanh Vũ lại nhanh chóng một quyền đánh tới.

Hai đầu chân thân không ngừng đánh nhau, Vân Phàm né tránh, Thanh Vũ sung

máu càng là đánh hắn.

Song quyền nắm chặt công kích đối phương: "Hừ, ngươi nên chết." Nàng đánh đối phương không ngừng, căn bản không để đối phương suy nghĩ.

Thanh Vũ nàng nhảy lên cao, xoay người một cước đá đối phương.

Bên dưới đất.

Cổ Mộc trên tường thành nhìn Cổ Nhược Ca.

"Nhược Ca, tiểu thư tại sao người lại giết chết bản thân ca ca?" Cổ Nhược Ca hừ nhẹ: "Cổ Hà hắn căn bản không chết, nếu như hắn chết!"

"Ta còn tin chắc, ta giết chết hắn. Nhưng mà bên cạnh hắn Ưu Linh nữ tử lại cứu sống hắn, nàng thật mạnh về phục hồi, thiên giai kiếm pháp."

"Một kiếm chém qua, đối với người thường mà nói đã chết. Cổ Hà hắn số mệnh chưa cạn vẫn là cao."

"Với một nam nhân như hắn, vì nữ tử có thể bỏ mặc bản thân sư muội ta khinh."

Cổ Mộc ánh mắt không mang vẻ tức giận: "Như vậy, Nhược Ca tiểu thư, ngươi nên quay đầu là bờ."

Cổ Nhược Ca vẫn như cũ: "Ta tại sao phải quay đầu? Nếu như không có các nàng ta bây giờ cũng không mạnh như vậy."

Cổ Mộc thấy không nói được gì, lại nhìn dưới đất vô số thi thể tâm trạng bất ổn, Cổ Nhược Ca tiểu thư thay đổi nhanh như vậy.

Bên này trong thành, Lăng Thần, Lưu Vân, Cô Cô, Chu Trúc: "Các ngươi biết, Cổ gia phủ đệ sao?"

Ba người lắc đầu, căn bản không biết.

"Ngọa tào, ta quên mất hỏi nàng, nếu như thật sự biết thì ta đã không mạnh miệng như vậy lẻn xông vào thành."

Lăng Thần núp trong một góc tìm kiếm Cổ gia phủ đệ, bỗng nhiên mấy người nhìn thấy một nam nhân, kéo hắn lại.

Nam nhân bị Lăng Thần bịt miệng kêu ư ư, Lăng Thần che miệng hắn: "Ta không giết ngươi có thể, nói cho chúng ta biết Cổ gia phủ đệ đang ở đâu?"

Nam nhân bị Lăng Thần bịt miệng, tưởng rằng hắn là cướp sắc run rẩy, chỉ thấy rằng ở trong góc có năm thân ảnh.

Lăng Thần bịt miệng nam nhân, còn ba người nhìn lại. Nam nhân ánh mắt sợ hãi nhìn mấy người, Lăng Thần bịt hắn miệng.

Nam nhân run rẩy, Lăng Thần ghé vào tai hắn: "Ngươi nói cho ta biết, Cổ gia phủ đệ ở đâu. Ta cho ngươi thứ này!" Lăng Thần vừa nói tay đưa vào túi, lấy ra một túi linh thạch.

Nam nhân thấy vậy, mắt sáng không còn run rẩy, Lăng Thần buông tha hắn.

Nam nhân ho khan: "Ngươi nói là thật, chỉ cần nói cho các ngươi Cổ gia phủ đệ?" Lăng Thần gật đầu, nam nhân thấy vậy ho khan.

"Tình thế ngoài thành bây giờ, chiến trận rất nhiều, nên...."

Cô Cô bên cạnh không chịu được, nàng lưỡi kiếm đưa đến đối phương cổ: "Nói nhanh, không ta giết chết ngươi."

Nam nhân run rẩy, người thấp xuống: "Đại tỷ tha mạng, ta nói ta nói các ngươi chỉ cần quay đầu là thấy Cổ gia phủ đệ!"

Nam nhân run rẩy nói ra, đũng quần còn chảy xuống nước?

Lăng Thần tê, quay đầu lại nhìn con đường đi, cách đó không xa tường thành. Ngọa Tào, ở sau lưng ta, còn núp núp cái rắm.

Lăng Thần thấy đã đạt được mục đích, đặt lên đối phương một túi đen, nam nhân vui mừng nắm lấy, nhanh chóng quay đầu chạy.

Sợ rằng đối phương đoạt lại, Chu Trúc ánh mắt giống như mắt rắn nhìn ra, nàng bước tới thân ảnh biến mất, xuất hiện bên cạnh cửa Cổ gia.

Cổ gia người chưa biết truyện gì, liền bị độc tố giết chết. Ba người thân ảnh nhanh chóng bước tới: "Chu Trúc, không hổ là giống như xà tốc độ thật nhanh!"

"Độc còn rất mạnh." Cô Cô cười nhẹ: "Nàng là ta sư muội, còn ngươi Lăng Thần sư muội ngươi đây hắc hắc?"

Lăng Thần vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt sắc bén nhìn nàng: "Ta sư muội chính là Thanh Nhi."

Cô Cô khinh thường: "Hừ, ngươi Lăng Thần nói ta căn bản không tin ngươi!"

Lăng Thần cùng mấy người nói chuyện, không đi qua cổng chính, mà nhảy lên tường rào ngăn cản, đầu nhô ra nhìn.

Trước mắt mấy người bên dưới, là một hồ nước còn có cá, Lưu Vân chảy nước miếng, nếu như đem cá ở đây mang về cho Lăng Uyên thì tốt biết mấy.

Lăng Thần đảo mắt nhìn qua đại điện, bên phải hắn còn có mấy căn nhà nhỏ: "Sao ta cảm nhận không có cao thâm cảnh giới, mà tinh thần thấy rõ?"

"Trước mắt giữa đại điện, chúng ta đi qua hồ lớn trong căn phòng có kết giới ngăn cản, Hừ Hừ lão tổ Cổ gia muốn chết!"

Lăng Thần cười tà ác nói, Cô Cô bên cạnh kinh thường: "Vũ nhi từng nói qua, đối phương Xuất Khiếu cảnh viên mãn đã lâu, muốn đột phá Hóa Thần, hôm nay đối phương độ kiếp."

"Chúng ta đâm sau lưng, ha ha." hai người đồng loạt ngước đầu lên trời cười, cận vệ đi trong cổ gia phủ thấy bức tường phủ, là bốn thân ảnh.

Một nam nhân, ba nữ tử. Hai người còn đang không ngừng cười, cận vệ thấy vậy nhanh chóng chạy đến, cầm thương nhanh chóng bước tới.

"Phàm nhân, xâm nhập Cổ gia phủ địa mau lui không chúng ta Cổ gia cận vệ, không nhân nhượng."

Hai người đang cười ánh mắt sắc bén nhìn xuống dưới nghiêng đầu: "Các ngươi là cái thá gì?" Hai người đang định giết đối phương.

Lưu Vân giọng nhỏ nhẹ nói: "Chúng ta, có hay không nên, để phong tỏa kết giới giết chết mấy cận vệ không muộn, Thanh Vũ đã nói phụ thân Cổ Nhược Ca, mẫu thân Cổ Nhược Ca."

"Rời đi đến Tiên Đạo Tông nhận lấy thi thể Cổ Hà, mà hắn chưa chết làm sao có khả năng nhận xương cốt, cho nên chúng ta phong tỏa kết giới!"

"Ngăn ngừa cổ gia lão tổ, đột phá phát hiện!"

Chu Trúc: "Lưu Vân tỷ, theo ngươi hai tỷ muội chúng ta nên nhanh chóng hoàn thành kết giới."

Lưu Vân đưa tay nhảy lên bức tường: "Mộc Kiếm Kết Trận Tại Đây." Chu Trúc cũng nhảy lên đứng trên bức tường phủ.

"Hắc Xà kết trận." từ hai người thân thể, một thanh kiếm bay lên, không có toát ra linh khí, sợ rằng đối phương đang đột phá.

Tuy không có quan tâm đến mấy người, nhưng nếu như động tĩnh quá lớn. Cổ gia lão tổ nghi ngờ là đương nhiên.

Hai đạo thân ảnh bay lên trời, một cỗ linh khí bao phủ Cổ gia phủ đệ, Lưu Vân quay đầu nhìn xuống hai người đang nhô đầu Cô Cô, Lăng Thần.

"Các ngươi muốn làm gì thì làm."

Cô Cô, Lăng Thần mắt phát sáng: "Cô sư tỷ, cổ gia cận vệ tuyển chọn vậy mà không nhìn đối phương thái độ sao? Cổ gia không giải quyết, ta cùng ngươi giải quyết thay thế nào?'

Cô Cô nàng không từ chối: "Đối phương đang đột phá nên muốn canh gác, Hừ nhưng mà để ta." Cô Cô thả xuống tay, rơi xuống bên ngoài bức tường phủ, thân thể xuyên qua bước tường phủ.

Một kiếm chém đối phương, cận vệ cầm thương sợ hãi: "Nhanh chóng tấn công, có kẻ địch. Mau báo cáo trưởng lão." đứng đầu cận vệ vẻ mặt khó chịu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.