🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ha Ha thật bí ẩn, đáng tiếc đối với nàng không có hứng thú, Quang Minh thuộc tính không cần quan tâm thảo nguyên tố thuộc tính.

Thiên Thanh Mạn Chi vừa bước vào, xung quanh các đầu sói lang hay phụ thuộc sói lang, thế lực như một ít yêu thú ăn cỏ, lại không bị sói lang ăn thịt.

Yêu thú thấy uy áp từ Thiên Thanh Mạn Chi run rẩy sợ hãi, Xuất Khiếu cảnh nhị giai, mà sói lang tộc nhân cao nhất chỉ là Nguyên Anh cảnh đỉnh phong.

Thiên Thanh Mạn Chi bước tới gần cây đào, bên dưới có một bàn đá ghế, không có trà hay gì, Tiểu Hoa chợt nhớ ra từ trong nhẫn trữ vật.

Mang ra, chén trà rót cho hai người, Thiên Uyên, Mạn Chi ngồi xuống, nhìn bên cạnh vô số cây xanh, còn có vô số Sói Lang đang nhìn nàng.

"Ta đến đây cũng không có ác ý, ta muốn đến hỏi xem các ngươi vùng trung tâm xảy ra chuyện gì. Mà các ngươi sói lang lại hoạt động đầy đủ ở đây."

Sói Lang thủ lĩnh bước đến, gần đến bàn đá xung quanh là cây đào bao phủ từng đạo lá cây rơi xuống, gốc đào to lớn, xung quanh là cỏ xanh mọc gần gốc cây.

Cách đó không xa, có vài núi nhỏ có hang động chính sói lang nơi ở: "Tiền bối, chúng ta trung tâm là do nhân ngư tộc khống chế, nhân ngư tộc cùng Huyết Thổ Long tộc."

Nghe vậy vừa uống chén trà Thiên Thanh Mạn Chi phụt ra ngoài, lại là Huyết Thổ Long mong rằng không như lần trước dị biến Huyết Thổ Long thân thể to lớn.

Lần này dù là cao cấp Huyết Thổ Long cũng muốn chết dưới tay nàng, giúp Thiên Uyên tỷ tỷ, không muốn mất nhiều thời gian ở đây.

"Mà Nhân Ngư tộc, khống chế vùng trung tâm còn có một vị Xuất Khiếu cảnh ở đó trấn thủ, cho nên chúng ta không cách nào tấn công."

Sói Lang thủ lĩnh cúi đầu.

"Hóa ra là như vậy." Thiên Thanh Mạn Chi thở dài, lau trên miệng nước trà, bàn đá cũng sạch sẽ vì Tiểu Hoa lau qua.

Thủ lĩnh sói lang nhớ ra điều gì đó: "Đại nhân nếu như muốn đoạt lấy yêu đan nhân ngư Xuất Khiếu cảnh, có thể hay không cùng chúng ta tấn công?"

Mạn Chi suy nghĩ: "Hảo, ta cũng không muốn một mình đối đầu nhân ngư tộc, Huyết Thổ Long tộc nhân." Sói Lang nghe vậy, mắt sáng không ngờ.

Tiền bối nhân tộc, lại dễ dàng đồng ý như vậy. Quả nhiên tiền bối muốn lấy yêu đan nhân ngư tộc, không từ thủ đoạn lấy được.

Bỗng một đầu sói lang chạy đến: "Không hay rồi, thủ lĩnh đầu sói lang vừa ngăn chặn tiền bối nhân tộc, giờ lại đánh nhau với nhân tộc người."

Thủ lĩnh Sói Lang nghe vậy tê, ngươi lại muốn đắc tội thêm kẻ địch? Chúng ta muốn giải thoát khỏi sự đô hộ của Nhân Ngư tộc, đối phương tộc nhân thôi đã đủ.

Ngươi còn muốn kiếm phiền phức? Đầu cao bốn mét, lông màu xanh nhạt nhanh chóng chạy ra bên ngoài hắn lãnh địa.

Vừa đi ra thấy ba người, đồng loạt tấn công Sói Lang cao hai mét, lông màu xám nhạt. Chỉ thấy Vân Phàm nhảy lên cao, kiếm chém xuống.

Đầu lang trực tiếp đóng băng. Tô Hạo nhanh chóng trượt qua dưới Sói Lang một đao chém đối phương dưới bụng, mà Vô Ngạn lôi nguyên tố bay đến.

Sói Lang bị đánh bay, ngã xuống cỏ xanh đất, lông xấu xí. Không biết diễn tả như thế nào, Sói Lang thủ lĩnh nhanh chóng chạy tới, giáo huấn Sói Lang cận vệ.

"Ngươi ngươi, muốn kiếm thêm phiền phức cho Sói Lang tộc nhân?" Sói Lang cận vệ, miệng răng nanh sắc nhọn chảy đầy máu.

"Thủ lĩnh ta xin lỗi, không nên muốn đánh giết đối phương tới thăm chúng ta lãnh địa." nói xong đầu Sói Lang lưỡi thè ra, máu chảy ngã trên đất.

Bất tỉnh.

Sói Lang thủ lĩnh tên gọi Lang Hắc, nhanh chóng bước tới ba người: "Ba vị, chúng ta tộc nhân mạo phạm."

Tô Hạo đang định nói, Vân Phàm đưa tay ra ngăn chặn hắn: "Tô Hạo, bình tĩnh đối phương không có ác ý, mà Vô Ngạn nàng từng nói qua."

"Mạn Chi sư muội, có đi qua đây." Mấy người dừng lại, Vân Phàm nhìn Sói Lang: "Ngươi là thủ lĩnh ở đây a? Chúng ta cũng không có ác ý."

Thủ lĩnh Sói Lang bây giờ mới thở dài, mà Thiên Thanh Mạn Chi cũng bước đi ra thấy Vân Phàm, ánh mắt nàng giống như nhìn ra gì đó?

"Vân Phàm, ngươi tới đây làm gì?' Thiên Uyên thốt lên, Vân Phàm ánh mắt nhìn qua, là Thiên Uyên tỷ tỷ.

"Thiên Uyên tỷ tỷ, chúng ta đến đây là muốn hoàn thành tứ khảo, diệt yêu vương ở đây." Vân Phàm vẫy tay nói, Thiên Uyên không nói gì.

Thủ lĩnh Sói Lang như biết ra, mấy người này là đồng minh, cho nên minh bạch dễ hiểu: "Chư vị mời vào, ở bên ngoài không phải là ta lãnh địa."

"Mau vào mau vào." Vô Ngạn, Vân Phàm, Tô Hạo ba thân ảnh nhanh chóng đi vào, Thiên Thanh Mạn Chi quay đầu, Tiểu Hoa lại chạy qua sau lưng nàng.

Nắm nàng áo? Mạn Chi nghi hoặc: "Tiểu Hoa, có yêu thú sao? Lại là đầu lang kia sao?" Tiểu Hoa gật gật đầu.

Chưa đợi mấy người hàn thuyên, một đầu cao ba mét dài ba mét thân ảnh Sói Lang đi đến, Sói Lang thủ lĩnh nhận ra ngay: "Nhị đệ ngươi sáng sớm lại đi tìm thức ăn?"

Đầu soi lang gật đầu: "Đại ca, hôm nay ta lại đi săn thất bại." Lang Hắc nghe vậy thầm nghĩ, nhị đệ lại đi chơi tiếp rồi.

Hắn quay đầu: "Tiền bối, chư vị ta gọi Lang Hắc là thủ lĩnh ở đây, mà vừa đi vào là ta nhị đệ." Thiên Thanh Mạn Chi ánh mắt nhìn Sói Lang thủ lĩnh nhị đệ.

"Đầu lang này, lại có ý định ăn thịt đồ đệ của ta?" Nghe vậy thủ lĩnh Sói Lang, Lang Hắc trầm mặc, thân ảnh cao bốn mét sói không biết nói gì.

Nhị đệ Lang Hắc gọi Lang Bắc thấy vậy, nhanh chóng giải vây: "Là ta lúc đó, không biết chư vị là khách cũng như chỉ nhìn xem, các vị ai cảnh giới thấp nhất."

"Mà ta hiếu kỳ, tại sao phàm nhân có thể đi vào trong đây, cho nên mới nổi sát ý nhìn xem phàm nhân."

"Lại không ngờ tới là, tiền bối đồ đệ." Mạn Chi thở dài: "Nếu như ngươi còn có ác ý, với đồ đệ ta. Ngươi cũng muốn cảm nhận được tử vong là cỡ nào sợ hãi!"

Sói Lang thủ lĩnh nhị đệ gật đầu, mấy người nhanh chóng đi vào trong cây đào, như cũ Thiên Thanh Mạn Chi ngồi xuống, bên cạnh mà bốn cái ghế.

Được bao quanh bởi hình vuông bàn đá, mà ba người ngồi hết chỗ, còn lại ba người là Vân Phàm, Vô Ngạn, Tô Hạo cho nên đành lòng, dùng Nguyên Anh cảnh yêu khí.

Tạo ra một bàn ghế bằng linh khí, Vân Phàm, Vô Ngạn, Tô Hạo nhanh chóng ngồi xuống, mà mấy đầu lang căn bản không cần ngồi như vậy.

Chỉ cần mông ngồi xuống cỏ, hai chân trước đứng thẳng là hảo, nhìn trước mắt mấy người: "Tiền bối, ngươi có cần chúng ta nói cho biết về tình hình Nhân Ngư tộc?"

Thiên Thanh Mạn Chi uống trén trà, gật đầu, biết người biết ta trăm trận trăm thắng: "Ngươi nói, cụ thể ngươi biết xem sao."

Thủ lĩnh Sói Lang gật đầu nhanh chóng nói ra: "Cụ thể Huyết Thổ Long có bốn trăm đầu, mà nhân ngư tộc chỉ có ba đầu mà thôi."

"Cao nhất là nhân ngư đứng đầu còn được gọi là Rừng Rậm Chi Vương, nàng cảnh giới rất mạnh muốn lấy yêu đan khó có thể bởi vì là Xuất Khiếu cảnh."

"Bên cạnh là hai nhân ngư, chưa có hóa hình, vẫn là thân trên là người, bên dưới vẫn là đuôi cá."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.