🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thiên Thanh Mạn Chi bình tĩnh nói thêm: "Ngươi đi cùng chúng ta đi, trên đường gặp phải yêu thú ngươi có thể đem hắn thôn phệ."

Sói Lang gật đầu, bởi hắn biết nhân tộc nữ tử trước mắt là đang có ý tốt, không có ác ý cho nên hắn cũng không cần tức giận. Cũng như là Thiên Thanh Mạn Chi truyền linh khí.

Đầu sói lang cúi đầu đa tạ.

"Ngươi có tên sao?" Sói Lang cúi đầu không nói mà chỉ lắc nhẹ, Thiên Thanh Mạn Chi thở dài: "Về sau ngươi gọi Lang Thôn."

"Lang chính là các ngươi gia tộc Sói Lang tên, ngay cả ngươi thủ lĩnh cũng gọi Lang Hắc."

"Còn ngươi có khả năng thôn phệ, nên ta gọi ngươi là Lang Thôn." Sói Lang màu xanh nhạt lông cúi đầu: "Đa tạ đại nhân ban tên."

Đầu dài hai mét lang, cũng như cao hai mét lang, màu lông xanh nhạt ánh mắt màu đỏ cúi thấp.

Thiên Thanh Mạn Chi thấy vậy: "Được rồi, ngươi bây giờ đã ổn định tâm tình theo ta." Mạn Chi dứt lời, mấy người nhanh chóng theo nàng, bởi vì để cho Lang thôn.

Tìm kiếm yếu thú thôn phệ, mấy người nhanh chóng khởi hành, trên đường đi gặp hươu đều giết chết, mang đến cho đầu Lang Thôn xem hắn thôn phệ.

Huyết mạch phản tổ như thế nào, Thiên Thanh Mạn Chi bên trong cảnh rừng, xung quanh là cột đá. Mà Vân Phàm một bên nhìn huyết mạch phản tổ.

Hắn có nghe nói qua, Vô Ngạn bên cạnh nhanh chóng giải thích: "Huyết mạch phản tổ chính là, huyết mạch từ đầu do các đời lão tổ đều là giống nhau."

"Nhưng nếu xảy ra dị biến, huyết mạch phản tổ như vậy đầu này huyết mạch phản tổ, về sau ngày càng mạnh mẽ, nếu như lão tổ của Sói Lang từng là độ kiếp cảnh."

"Như vậy Huyết mạch phản tổ, về sau sẽ trở thành thần." Vô Ngạn tóc tím có buộc sau lưng, bằng châm cài tóc, màu tím y phục càng là chói mắt hơn Tiểu Hoa vì Tiểu Hoa là nha hoàn y phục.

Cho nên không bằng Vô Ngạn, Vân Phàm gật đầu. Hắn cũng biết qua Huyết mạch phản tổ không ngờ tới Huyền Tiên đại lục huyết mạch phản tổ có hơi khác hắn xem qua.

Đầu Lang Thôn bên trong cánh rừng, xung quanh là mấy đầu tộc nhân, bởi vì Sói Lang tộc nhân đều mang đi sợ kẻ địch tập kích.

Thiên Thanh Mạn Chi ánh mắt nhìn đầu Lang Thôn hấp thu đầu này hươu, vừa nuốt xuống, quanh thân Lang Thôn có vô số hắc ám nguyên tố bao phủ.

Đầu sói lang nhanh chóng ăn xuống đầu hươu, cảnh giới tăng cao Kết Đan cảnh cửu giai trực tiếp đi qua viên mãn mà đạt đến đỉnh phong?

Không đột phá hay sao? Thiên Thanh Mạn Chi ánh mắt ngạc nhiên: "Lang Thôn không tồi, về sau ngươi cứ bắt yêu thú về ăn thịt, đạt đến cảnh giới cao thâm."

"Ta dẫn ngươi đi ăn thịt Huyết Thổ Long." Lang Thôn gật đầu, không đợi mấy người, Lang Thôn đầu sói ăn no xong nhanh chóng chạy xuống phía nam rừng.

Tìm kiếm yêu thú, Thiên Thanh Mạn Chi thở dài, vậy là đi rời a mấy người nhanh chóng nhìn về phía xa, bốn ngọn núi to. Nhanh chóng đi tới.

Không biết qua bao lâu.

Thiên Thanh Mạn Chi, đi tới Đại Bàng lãnh địa, nhìn trước mắt bốn ngọn núi lớn, trên đó là mỗi một hang động nhỏ hướng vào trong hang động.

Chắc chắn là đại bàng lãnh địa nơi ở. Mà Sói Lang vừa bước tới, trên cao, một thân thể đại bàng đáp xuống.

Đại bàng to lớn cánh màu nâu, đầu cổ là màu trắng ánh mắt màu nâu vàng, mỏ màu vàng đáp xuống hai chân đại bàng đáp xuống bên cạnh mấy người.

"Lang Hắc, ngươi mang theo ngươi cả đàn muốn đến xâm chiếm chúng ta khu vực lãnh địa?" Lang Hắc lắc đầu sói: "Không có nha, ta đến đây là muốn cùng các ngươi kết minh hữu."

"Ta mới mời được một vị Xuất Khiếu cảnh tiền bối nhân tộc, nàng cũng muốn có ý định giết chết Nhân Ngư tộc lấy yêu đan." Đầu Đại Bàng vẫn chưa tin tưởng.

Nhìn vào Thiên Thanh Mạn Chi, giọng nói vẫn phải nhỏ nhẹ: "Tiền bối, cho ta mạo muội cùng ngài giao thủ?" hắn đưa ra yêu cầu này.

Nghi ngờ đối phương là có, nhưng xem xét đối phương có hay không đánh thắng được nhân ngư tộc Rừng Rậm Chi Vương, còn chưa gặp qua nàng.

Vẫn muốn xem đối phương thực lực, Thiên Thanh Mạn Chi không có mệnh hệ: "Ngươi sắp chết ta sẽ không ra toàn lực." đầu đại bàng cổ dài đầu gật đầu.

Xung quanh đại bàng tộc nhân đều đáp xuống: "Thủ lĩnh, như vậy không thể nếu như ngươi chết, chúng ta tộc nhân phải làm sao?"

Đại Bàng thủ lĩnh, hắn gọi Đại Bằng, là vì tộc nhân hắn cũng muốn thích sống ở nơi bằng phẳng chi địa, nên hắn trực tiếp đặt tên là Đại Bằng.

Nhìn xung quanh hơn trăm đầu Đại Bàng không biết phải làm thế nào, Đại Bằng bình tĩnh giảng giải: "Ta là Nguyên Anh cảnh đỉnh phong, muốn đột phá Xuất Khiếu cảnh."

"Trước hết phải cảm nhận qua Xuất Khiếu cảnh uy áp." Thiên Thanh Mạn Chi ngáp dài: "Ngươi nhanh chóng công kích, chúng ta còn bàn chứng sự."

Đại Bằng gật đầu nhanh chóng bay lên cao: "Tiền bối nhân tộc, bắt đầu đi không cần nương tay."

Thiên Thanh Mạn Chi không nói nhiều: "Bắt đầu." Đại Bàng thủ lĩnh vừa dang cánh, muốn bay xuống công kích Thiên Thanh Mạn Chi đưa tay lên cao: "Thiên Sứ Thần Quang."

Đại bàng vừa dang cánh bay xuống, xung quanh hắn một đạo quang minh từ trên trời cao xuống thấy rõ một đạo quang xuất hiện bên cạnh.

Đạo quang ánh sáng bao phủ lấy Đại Bằng, hắn không cách mào thoát khỏi. Thiên Thanh Mạn Chi ánh sáng đánh xuống, Đại Bàng ánh mắt kinh ngạc, không hổ là Xuất Khiếu cảnh.

Chưa đợi hắn dùng đến công kích, đạo ánh sáng bay xuống đánh hắn rơi xuống đất, Mạn Chi coi như đã nhường.

Quay lại vài giây trước.

Đại bàng thủ lĩnh vừa dang cánh, đạo ánh sáng từ trên trời rơi xuống, Đại Bàng kinh ngạc không thốt nên lười, đạo ánh đã rơi xuống người hắn, không cách nào dùng công pháp.

Thân thể bị đánh bay xuống dưới, cột sáng có Quang Minh nguyên tố thuộc tính khí tức mạnh mẽ đánh xuyên qua hắn thân thể.

Đại bàng rơi uống đất, miệng còn nhỏ máu, Thiên Thanh Mạn Chi nhìn hắn: "Ngươi cảm nhận Xuất Khiếu cảnh uy lực?"

Đầu Đại bàng cư nhiên cảm nhận được, đối phương không có nhường hắn bây giờ hắn đã chết.

Đại bàng. Thủ lĩnh được khác Đại Bàng tộc nhân dang cánh đỡ dậy, Đại Bàng thủ lĩnh to lớn hai mét, ngước đầu nhìn thân ảnh cao cao tại thượng nữ tử.

Cúi đầu: "Như vậy, chúng ta có khả năng giết chết Huyết Thổ Long đã ăn bao nhiêu chúng ta Đại Bàng tộc nhân." Đại Bàng thủ lĩnh cười nhẹ.

Nhưng mà thương tích trên người quá nhiều, uy áp từ trên cao đáng xuống một cột sáng coi như náo loạn, mà một hồ lớn nước cách tường thành không xa.

Một đầu nhân ngư tóc xanh biếc nhô lên: "Sắp đến a?"

Mà một bên khác Cự Hùng tộc nhân, Cự Hùng thủ lĩnh trầm trọng: "Cái này, chính xác là cao thâm cảnh giới lão đầu kia gặp phải cao thâm cảnh giới?"

Cự Hùng tộc trưởng không rõ, nhưng lão già kia gặp phải cũng là do lão già kia ngu ngốc mà thôi, căn bản không liên qua đến hắn.

Thiên Thanh Mạn Chi nhìn đầu Đại bàng lớn: "Ngươi bị thương? Xương cốt vậy mà gãy vài cái, ta có đồ đệ là phụ trợ có thể giúp ngươi."

Đại Bàng thủ lĩnh cười nhẹ, ngươi đánh ta thành dạng này còn nói bị thương hay không? Nhưng đều để trong lòng không giám nói ra.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.