Vân Phàm không biết, bản thân sẽ phải như thế nào đau khổ.
Mạn Chi vừa bay đi ánh mắt đảo qua bên phía đông hồ, là nàng tay trái hướng mắt đảo qua: "Vân Phàm, ngươi qua phía đông hồ nước xem."
"Đại bàng thủ lĩnh?"
Đại bàng thủ lĩnh nhanh chóng bay đến bên cạnh nàng: "Đại nhân chính là nơi đó, nhân ngư tộc nhân ta từng gặp qua ở bên trong hồ, ngay cả yêu thú cũng không giám lại gần?"
"Chúng ta sợ yêu thú đi đến, làm náo động nhân ngư nên đã nói nơi đó là cấm địa."Mạn Chi ánh mắt đảo qua Vân Phàm: "Vân Phàm ngươi đi xem xem."
Vân Phàm biết bản thân lại làm chuột bạch.
Vân Phàm đổi hướng nhanh chóng bay đi hồ nước lớn, hắn vừa bay đến nhìn hồ nước lớn trên cao, bên trên còn có một thác nước đang chảy xuống hồ nước.
Trước hồ nước còn có một cột đá, cột đá làm sao rơi xuống dưới hồ nước? Vân Phàm tinh thần bỗng cảm thấy có cao thâm cảnh giới hắn phòng bị.
Xung quanh người linh khí phát sáng, ánh mắt nhìn bên dưới hồ nước, một thân ảnh từ dưới nước nhô lên, xanh biếc tóc, nàng vừa nhô lên chính là phơi nắng?
Xa xa trên mặt hồ nước, xanh biếc tóc nữ tử, không nhìn rõ ánh mắt, nàng đuôi cá đặt xuống dưới hồ, thân thể nằm trên tảng đá, y phục xanh biếc càng làm toát lên vẽ đẹp đẽ.
Vân Phàm nuốt nổi ngụm khí lạnh, thân thể vậy im lặng không có một tiếng động nàng quá đẹp, hắn quay đầu nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2554825/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.