Nhân Nhu cười nhẹ ba đầu thủ lĩnh yêu tộc càng là sợ hãi nhìn ba người, Xuất Khiếu cảnh tam giai, nghiền ép Hóa Thần cảnh hậu kỳ.
Nếu như ở gần nhau, cùng nhau bá đạo cỡ nào a. Không thể nói mấy người chính xác là quá mạnh.
Bỗng từ xa truyền đến động tĩnh, một đầu xanh nhạt cao ba mét dài bốn mét Sói Lang hiện ra, Nguyên Anh cảnh nhất giai.
Thiên Thanh Mạn Chi nhớ ra: "Lang thôn, không tồi thôn phệ đã đạt đến Nguyên Anh cảnh nhất giai."
Lang Thôn đầu ngước lên cao, cười hắc hắc: "Ta chính là thèm khát thôn phệ." hắn mắt đỏ nhìn lên cao lại nhìn xuống dưới, màu xanh biếc ánh mắt xanh nhạt lấp lánh ánh sao.
Xung quanh từng đường vảy cá, Lang Thôn run nhẹ người, vậy mà gặp nàng ở đây, Lang Thôn nhớ tới bản thân từng gặp qua một vị nữ tử.
Cứu giúp bả thân, cũng chính là ánh mắt xanh nhạt lấp lánh ánh sao. Môi xanh nhạt này, còn là nhân ngư tộc nhân cũng như đưa hắn công pháp thôn phệ.
Từ đầu là Sói Lang bị bỏ rơi, không ngờ tới gặp nàng ở đây, hắn từng là sói nhỏ vừa nhập môn cảnh giới, nguyện thề rằng sẽ bảo vệ nàng.
Mà Nhân Yên nhìn thấy hắn, khí ức ùa về: "Ngươi là con sói nhỏ ta từng cứu giúp nha, giờ đây cảnh giới lại muốn đổi kịp ta?"
Lang Thôn cúi đầu, quỳ xuống: "Ngài có thể cho ta biết ngài tên?" Nhân Yên cười nhẹ: "Ta gọi Nhân Yên, Nhân trong ta nhân ngư tộc mà yên trong yên ổn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2554816/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.