Vân Phàm thân ảnh màu xanh băng, bay đi va chạm với vết nứt đá, đá sau lưng hắn không si nhê, mà Vân Phàm lưng đau.
Vân Phàm đáp xuống, đứng trên cây xanh, nhìn Lộ Xà đôi mắt mang đầy chướng khí nhìn Vân Phàm, gầm thét.
Vân Phàm lau vết máu trên miệng: "Không tồi, Lộ Xà ta giúp ngươi thoát khỏi thống khổ."
Bên dưới hồ nước cách cây Vân Phàm đứng không xa.
Vô Ngạn bên dưới hồ đã được mười phút, linh khí ngăn cách lại không thể tiếp tục dùng đến, dưới hồ quá nhiều linh thảo tích tụ, cho nên cảnh giới hợp lại cao hơn nàng.
Vô Ngạn ánh mắt rưng rưng nhìn lên cao, bỗng một đầu xanh biếc tóc nữ tử, áo váy dài đến đuôi cá, chỉ lộ ra phần cuối đuôi cá vẫy đuôi cá lao nhanh xuống.
Vô Ngạn đưa tay lên, vẻ mặt thân quen này, trên mặt vảy cá, ánh mắt xanh nhạt lấp lánh ánh sao không sai vào đâu được, Nhân Yên tỷ tỷ.
Nhân Yên bơi xuống, một tay ôm nàng dừng lại, không chìm xuống dưới, bởi vì bên dưới quá sâu, Nhân Yên nhìn xuống dưới đều là thảo dược linh thảo.
Lộ Xà cùng nàng hay ném xuống, một tay ôm lấy Vô Ngạn tay còn lại đưa ra trước mắt nàng, một đạo Thủy Nguyên tố thuộc tính, hình thành xung quanh đầu Vô Ngạn.
Vô Ngạn mới dễ dàng thở, nhanh chóng đứng thẳng người nhìn Nhân Yên nàng mở miệng không có nước tràn vào: "Nhân Yên tỷ tỷ, ngươi khôi phục?"
Nhân Yên cười: "Ta hồi phục, Lộ Xà thế nào nàng ấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2554804/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.