Vân Phàm ánh mắt đảo qua hồ lớn nước: "Các nàng chắc hẳn là bên trong đó, nếu như ta đoán không sai!" Vô Ngạn gật đầu, hai người nhảy lên cây xanh nhanh chóng tìm tới hồ nước.
Vô Ngạn đứng trên đó, nhìn xung quanh: "Nhân Yên sư tỷ, ngươi có ở dưới không?" Bên dưới hồ hai đầu đại yêu đang quấn quýt lấy nhau.
Đuôi lớn Lộ Xà ba mét quấn chặt lấy Nhân Yên thân thể, mà Nhân Yên đuôi không vừng vẫy vùng dưới nước, đầu Lộ xà cư nhiên ôm chặt hôn tới tấp nàng.
Nhân Yên không từ chối, cũng như ôm chặt nàng ngực lớn. Hai người bách hợp song tu ở bên dưới cũng mấy ngày, nghe bên trên tiếng nói mới buông ra.
"Vô Ngạn tìm chúng ta, Lộ Xà cùng ta đi lên." Lộ Xà gật đầu, nhanh chóng bơi lên.
Vô Ngạn cùng Vân Phàm đứng nhìn xem hồ nước, còn có thác nước đổ xuống, nước lại không bao giờ đầy. Vân Phàm tin rằng bên dưới khả năng có mạch nước ngầm.
"Vô Ngạn ngươi từng đi xuống, không cảm thấy đáy?" Vô Ngạn gật đầu run nhẹ nói: "Ta nếu như không phải Nhân Yên sư tỷ cứu giúp, ta thân xác bây giờ chính là ở dưới nước."
Vân Phàm nghe vậy mới minh bạch bên dưới chắc chắn có nước ngầm, bỗng bong bóng nước nổi lên, một màu đỏ mắt tóc đen, đều là ánh sao.
Cũng như xanh biếc tóc, vẻ mặt ưu nhìn hai nữ tử, ánh mắt xanh nhạt lấp lánh ánh sao, nhìn hai người: "Các ngươi tu luyện xong, chúng ta đi khỏi đây đi."
Vân Phàm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2554799/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.