🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tô Hạo lao đến, dưới đất thổ thuộc tính bao phủ lấy hắn cơ thể, chạm vào Huyết Thổ Long da thịt làm đối phương, bị đất bao phủ.

Sói Lang cách không xa, lao đến cư nhiên bị đánh bay ngã trên đất. Xương cốt gãy vài cái, nàng thấy Huyết Thổ Long nhảy lên cao lòng nảy sinh ý niệm.

Nhảy xuống hóa thành một đạo lôi nguyên tố bay đi, nên mới có cảnh tượng như vậy.

Vô Ngạn nàng chém ra vô số đạo lôi, đánh bay Huyết Thổ Long ra xa, Vô Ngạn đứng thẳng người, ánh mắt màu tím nhìn sang Tô Hạo.

"Ngươi Nguyên Anh cảnh nhất giai, có thể kéo dài lâu như vậy, đã mạnh. Không cần buồn bã." Tô Hạo không buồn bã, nhìn Vô Ngạn cầm đạo lôi thương.

"Vô Ngạn ta có yêu cầu, ngươi đừng giết đối phương." Vô Ngạn nghi ngờ? Không giết chết đối phương, để đối phương chạy sao?

Tô Hạo lại nói tiếp: "Ta muốn để Hạ Cơ một tay giết chết hắn!" Vô Ngạn thở dài, tưởng rằng, ngươi lại mở ra thánh mẫu tính cách?

Nàng nhìn xa Hạ Cơ, là đầu kia Huyết Thổ Long nha. Ngươi nói vài ba câu để nàng phục thị dưới chướng, không hổ là ngươi. Bất quá ta trước tiên, muốn đánh sinh mệnh đối phương yếu.

Vô Ngạn quay đầu, ánh mắt sát ý.

Phía bắc trung tâm, nằm trên đất Sói Lang, thân thể bị thương, màu xanh nhạt lông đều có màu đỏ huyết, Đại Bằng cách không xa cánh trái bị cắn đứt.

Nằm trên đất sinh mệnh thấp kém, Huyết Thổ Long thân thể không khác biệt, sinh mệnh giảm mạnh. Ánh mắt đảo qua Vô Ngạn.

"Ngươi đánh lén, không phải ngươi đánh lén, mấy đầu yêu tộc, làm sao có thể đánh thắng ta?" Vô Ngạn cầm thương, đưa lên sau vai bước đi.

"Ngươi là ngu ngốc, dù mạnh mẽ nghiền ép, bên dưới một tiểu cảnh giới. Không nghĩ ra bên ngoài sự việc sao?"

Huyết Thổ Long im bặt, nàng nói quá đúng không cách nào phản bác, Vô Ngạn bước tới gần hắn: "Ta nói không sai, Huyết Thổ Long Xuất Khiếu cảnh nhị giai."

"Ta sẽ không giết ngươi." Huyết Thổ Long to lớn, cao năm mét đã nằm xuống đất, ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng: "Ta Huyết Thổ Long, không thể tin ngươi."

Vô Ngạn bĩu môi: "Tha mạng cho ngươi, ngươi lại không cảm ơn?" Huyết Thổ Long kinh thường: "Ta không ngu ngốc đến nỗi, kẻ địch lại muốn thương hại con mồi."

"Tha cho đối phương, muốn giết cứ giết. Ta Huyết Thổ Long không chạy, muốn hành hạ ta? Không, ta không chạy ngươi, không thể vui đùa."

Vô Ngạn thở dài: "Ta có nói hành hạ ngươi a?" Vô Ngạn đưa thương lên cao, lôi nguyên tố toát ra, vô số nguyên tố lôi thuộc tính đánh xuống.

Huyết Thổ Long thân thể bị lôi điện công kích, lôi điện đi qua hắn xương cốt, Huyết Thổ Long thân thể run rẩy: "A a."

Hắn vì đau quá mà hét to, Vô Ngạn rút lại lôi thương: "Hắc Hắc." nàng quay đầu, sinh mệnh Huyết Thổ Long đã yếu kém, nhìn xa xa Hạ Cơ.

Hạ Cơ minh bạch, nàng bước tới, Huyết Thổ Long sinh mệnh dù yếu đi, vẫn nhìn thấy nàng: "Hạ Cơ ngươi muốn làm gì?"

Hạ Cơ màu đen y phục, xuất hiện trước mắt Huyết Thổ Long, nàng ánh mắt đỏ ngầu, nhìn hắn: "Ta nhẫn nhịn bao nhiêu năm qua, ngươi muốn trả giá."

"Haha ngươi chẳng lẽ muốn giết ta? Tùy ngươi, đáng tiếc ta lại chỉ có thể, cùng người trạng thái Huyết Thổ Long, ngay cả hóa hình của ngươi, làm tốt không biết vui vẻ ra sau."

Hạ Cơ không cãi lại hắn, nàng bình tĩnh: "Ta hóa hình trạng thái muốn để cho hắn, căn bản không phải cho ngươi!" Huyết Thổ Long cười nhẹ.

Hạ Cơ đưa tay ra, vỗ tay mạnh xuống da thịt Huyết Thổ Long, Huyết Thổ Long kêu lên một tiếng, liền không có sinh mệnh khí tức. Hạ Cơ một cước đem Huyết Thổ Long thân thể ngã ra sau.

Bụng Huyết Thổ Long hiện ra trước mắt nàng, nàng đưa tay, xuyên qua bụng Huyết Thổ Long, nắm lấy yêu đan kéo ra. Nhìn trong tay màu đỏ huyết cùng yêu đan.

"Hừ, ngươi chính là nguồn cơn thèm khát, không thể thay đổi của ta? Yêu đan ngươi cũng muốn ta ăn!" nàng cười nhẹ, đưa yêu đan lên cao, đầu ngước lên cao.

Máu huyết còn không ngừng nhỏ xuống nàng trong miệng, tay trái cầm yêu đan rơi xuống miệng. Hạ Cơ ánh mắt sát ý hiện ra, Xuất Khiếu cảnh lung lay.

Tô Hạo nhận ra nàng muốn đột phá, tiến tới bảo hộ, đi qua Vô Ngạn nàng thở dài: "Nàng là từng có phu quân, lại chính tay nàng giết chết hắn, còn có nữ nhi. Ngươi phải là người."

"Hộ thuẫn cho nàng." Vô Ngạn nói xong câu này. Thân ảnh biến mất, một đao lôi kiếp bay đi, đánh bay vô số Huyết Thổ Long đang phòng hộ, không thể để đối phương tiến thêm một bước.

Huyết Thổ Long cùng yêu tộc phản bội Rừng Rậm Chi Vương đang tấn công, trong đêm tối, bên trên là một vòng xoáy mây lôi kiếp.

Sau lưng là đại thụ cây, đang không ngừng phát sáng. Chỉ thấy một đạo lôi kiếp bay qua, Huyết Thổ Long thân thể bay lên cao, lôi kiếp uy áp, truyền ra xung quanh.

Một đạo lôi kiếp mạnh mẽ nổ ra, Huyết Thổ Long bay lên cao, màu tím lôi kiếp bay đi, Huyết Thổ Long cơ thể bị chém thành từng mảnh rơi xuống đất.

Vô Ngạn cười nhẹ, nhìn Vân Phàm không xa. Ánh mắt nhìn Vân Phàm né tránh, cũng như Băng Long.

Vân Phàm phía tây trung tâm khu vực, tối đêm mịt mù, xung quanh đều là hố đất to. Vân Phàm sau lưng băng long dang rộng cánh, băng tinh hình thành bay đến.

Hắc ám nguyên tố nhân ngư, ánh mắt sắc bén nhìn xuống Vân Phàm, màu đen tóc cũng như y phục màu đen, kèm theo vảy cá. Ánh mắt tỏa ra sát ý nhìn xuống hắn.

Hắc ám nguyên tố màu đỏ lan ra xung quanh, băng tinh bay lên cao như mưa, lại không ngờ tới, không thể làm gì được hắn, Vân Phàm nuốt một ngụm khí lạnh.

Làm sao có thể đánh thắng đối phương, khi hắn yếu kém như vậy? Chưa đợi hắn suy nghĩ, màu đen y phục, thân ảnh nhân ngư đưa tay ra ngang, một đạo hư không hiện ra.

Sóng xung kích đánh hắn bay ra xa, Vân Phàm nuốt một ngụm khí lạnh, uy áp từ hư không màu đỏ đen, sau lưng đối phương còn là hư ảo hắc ám nguyên tố.

Đè ép hắn, Vân Phàm căn bản không biết đấu trí ra sao? Bỗng đối phương thân thể bước vào đạo hư không, hai chân Vân Phàm hơi run nhẹ.

Mới có thể đem hai chân không chế, ngươi muốn lại thua đối phương sao? Vân Phàm hắn không tin, bản thân không thể thua như vậy được.

Hư không màu đỏ đen xuất hiện sau lưng hắn, trên tay đối phương xuất hiện một đạo lôi kiếp, đưa tay ra công kích từ sau lưng Vân Phàm.

Vân Phàm quay đầu, Trích Tiên Kiếm cùng Băng Kiếm ngăn chặn. Băng Long không biết lý do gì? Đã tiêu thất hắn không rõ, làm sao bây giờ?'

Vân Phàm hai tay cầm kiếm, ngăn chặn lôi kiếp, toàn thân run rẩy, làm cách nào thoát khỏi?

Bây giờ hắn màu xanh băng y phục, ánh mắt nhìn đạo thân ảnh, bá đạo Luyện Hư cảnh trước mắt.

Không thể cầu đối phương tha, ánh mắt đối phương tỏa ra sát ý như vậy? Cầu tha thứ? Ngươi bị ngu sao? Vân Phàm không muốn cầu tha.

Dù chết cũng phải vinh quang.

Vân Phàm hai chân run rẩy tăng cao, hai tay đã chạm tới ngưỡng cửa, sức chịu đựng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.