Vân Phàm nhanh chóng chạy, quay đầu nhìn lại hơn mười mấy đầu sói đuổi theo hắn, tuy đối phương không biết nói.
Có thể thấy rõ đối phương mặt: "Phàm nhân nhà ngươi, giám hỗn láo với bổn đại gia?"
Vân Phàm cười nhẹ, ngu ngốc mấy đầu sói muốn đuổi theo ta? Hừ!
Vân Phàm đang dương dương đắc ý, một đầu sói đã gần đến hắn, há to miệng rộng. Vân Phàm cùng lúc quay đầu, thấy miệng rộng sói.
Há hốc miệng nhảy lên, đầu sói liền cắn không chúng, Vân Phàm mới thở dài nhanh chóng chạy! Ô Ô mấy đại ca sói nhanh đuổi theo tiểu đệ.
Vân Phàm cứ như vậy chạy, cuối cùng đi tới bụi cỏ hắn nhanh chóng chạy vào.
Một bên khác.
Dương Anh đang gặp lá cây, ngồi trên cành cây nhìn xuống: "Không biết Vân Phàm hắn khi nào dẫn đối phương tới?" Dương Anh hai chân vắt chéo nhau, nằm dựa vào gốc cây!
Không ngừng lẩm bẩm, bỗng cách đó không xa: "Vân Phàm nhanh chóng chạy tới." Dương Anh đắc ý nói, nhảy lên đứng thẳng người.
Vân Phàm mệt mỏi, thở dốc nhìn Dương Anh không ngừng nhảy lên cổ vũ hắn, Vân Phàm cười hắc hắc, nhìn trước mắt một đám lá cây khô.
Hắn trực tiếp nhảy qua, cao hơn vài mét cách xa vài mét nhảy qua một đám lá khô, sao lưng hơn mười mấy đầu sói nhanh chóng đuổi theo.
Vài đầu sói chạy nhanh nhất, vừa đi qua liền rơi xuống lá cây sập xuống. Vài đầu sói rơi xuống, bị tre sắc nhọn đâm qua thân thể, máu không ngừng chảy ra.
Sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-thanh-than-de/2553734/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.